Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Chưa thử qua thì làm sao biết không có cơ hội cơ chứ? Ngay cả hắc ám hội các anh có mạnh mẽ hơn nữa, tôi cũng phải thử một lần, Đế Tâm Tuyết Liên Vương là thuộc về Viêm Hoàng chúng tôi, Klinsmann, tình hình cụ thể tôi không tiện nói cho anh biết, chỉ hi vọng anh có thể nói cho tôi chi tiết chỗ hạ lạc của Đế Tâm Tuyết Liên Vương thôi.
Trong mắt Klinsmann lấp lóe ánh sáng, ánh mắt lợi hại dường như muốn nhìn thấu Tề Nhạc. Nhưng là, gã phát hiện hai con ngươi của Tề Nhạc lại vô cùng thanh tịnh, không có một tia tạp chất nào, lại vẫn thâm thúy không có cách nào nhìn thấu được. Sau khi do dự một lúc lâu, cuối cùng gã cũng hạ quyết định, quả quyết nói:
- Tề, thật xin lỗi. Nếu như là chuyện khác, tôi nhất định sẽ giúp anh, nhưng mà, tôi không thể nói cho anh chỗ cất dấu của Đế Tâm Tuyết Liên Vương. Nếu như tôi nói cho anh liền tương đương với việc phản bội Hội nghị hắc ám, đồng thời, tôi lại càng không hi vọng anh đi vào chỗ chết. Tôi biết anh với Kristy là bạn tốt, đồng thời, tôi cũng coi anh là bạn. Tôi không thể hại anh được.
Tề Nhạc giống như đã dự đoán là Klinsmann sẽ trả lời mình như vậy, mỉm cười, tay phải đặt lên Kỳ Lân châu, một bình sứ nhỏ hiện lên nằm trong tay hắn.
Trong nháy mắt bình sứ nhỏ đó xuất hiện, không đợi Tề Nhạc nói gì. Thân thể cao lớn anh tuấn của Klinsmann chợt kịch liệt run lên, hai mắt đột nhiên phóng ra hào quang mãnh liệt đỏ như màu máu. Cơ hồ chỉ nhoáng mình một cái, gã đã đi tới trước mặt Tề Nhạc. Giờ khắc này, cái gì cao quý, cái gì thân sĩ phong độ hoàn toàn không còn lại chút nào. Klinsmann toàn thân run rẩy, một tay đưa về phía bình sứ đó.
Thân thể Minh Minh khẽ động, vừa muốn ngăn trở lại Klinsmann, lại bị Tề Nhạc chặn lại. Tay phải hắn vừa chuyển một cái một tay Tề Nhạc đã giữ lấy hai bàn tay của Klinsmann, phong vân lực lưu chuyển, bả vai nhoáng lên một cái đánh văng Klinsmann ra ngoài.
Toàn thân Klinsmann không cách nào ức chế được sự run rẩy, hai mắt đỏ như tràn đầy máu trực tiếp nhìn chằm chằm vào bình sứ trong tay Tề Nhạc:
- Cái kia, đó là cái gì? Vì sao, vì sao tôi lại có cảm giác khát vọng mãnh liệt tới thế. Không, không có khả năng, điều này là không thể nào…
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Không có gì là không thể được cả. Đây chính là một câu mà tôi hay nói. Klinsmann, tôi biết, xác thực là không nên khiến anh phản bội lại Hội nghị Hắc ám mà nói cho tôi biết tin tức của Đế Tâm Tuyết Liên Vương. Nhưng mà Đế Tâm Tuyết Liên Vương thật sự vô cùng quan trọng đối với tôi. Cho nên, tôi đồng ý dùng vật trong tay đổi lấy tin tức của anh, sao hả?
Thân thể Klinsmann run rẩy nhìn Tề Nhạc:
- Anh nói cho tôi biết, cái đó, cái đó đến tột cùng là cái gì chứ?
Tề Nhạc lại đặt lại bình sứ nắm trong lòng bàn tay, mỉm cười, nói:
- Anh nên cảm thấy được rồi chứ, chỉ là không thể tin được mà thôi. Đúng thế, cái này chính là máu của tổ tiên của Vampire các anh, máu của Cain, Cain Dracula.
Sững sờ, hoàn toàn sững sờ, ánh mắt của Klinsmann suýt nữa thì trừng rơi ra khỏi hốc mắt:
- Anh… anh nói cái gì?
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Với tôi mà nói, thứ này không có tác dụng gì cả. Đối với gia tộc Dracula, máu của thủy tổ gia tộc Dracula các anh thì ý nghĩa của nó chỉ sợ rất to lớn, sao? Có trao đổi hay không, nói dứt khoát một chút đi.
- Đổi, đổi. Cho dù là anh đòi mạng của tôi, tôi cũng đồng ý đổi, chứ đừng nói chỉ là một chút tin tức.
Ánh mắt Klinsmann căn bản là chưa từng dời khỏi cái bình sứ. Hắn giờ đây cũng chẳng muốn biết từ đâu mà Tề Nhạc có được nó. Chính là giống như Tề Nhạc nói, nguyên huyết của Cain đối với gia tộc Dracula mà nói thật sự mang ý nghĩa rất lớn.
- Dùng mạng đổi? Không còn tính mạng, anh còn cần có nó để làm gì?
Tề Nhạc tiện tay quăng ra, ném cái bình sứ cho Klinsmann. Klinsmann lại vô cùng hoảng sợ, với thực lực của gã mà lúc đón lấy cái bình sứ còn không chú ý, thậm chí còn có chút run rẩy, tay chân luống cuống.
- Thật tốt quá, cái này thật sự quá tốt.
Klinsmann hưng phấn như một đứa bé, trông vậy mà nhảy dựng lên, dáng vẻ tung tăng như chim sẻ, dường như làm cho gã trở về hồi nhỏ.
- Tề, anh không biết, anh tuyệt đối không biết nó quan trọng với gia tộc Dracula chúng tôi như thế nào. Anh có biết không? Những kẻ ở Hắc Ám Hội nghị vẫn luôn cho rằng sau khi trở về từ Viêm Hoàng tôi đã tấn thăng lên cấp bậc Huyết Hoàng. Nhưng mà toàn bộ bọn họ đều đoán sai rồi, tuy rằng tôi đã vượt qua cấp bậc Thân vương, nhưng bây giờ tôi cũng chỉ là Huyết Thân vương mà thôi. Khoảng cách tới Huyết Hoàng đúng thật là khoảng cách xa không thể chạm tới mà! Tôi thậm chí cũng không dám nghĩ tới cả đời mình còn có thể có cơ hội tấn tăng đến cấp Huyết vương nữa không cơ. Nhưng mà, có được nó rồi thì hoàn toàn khác trước rồi. Một giọt, chỉ cần một giọt, tôi tuyệt đối có thể tăng lên cảnh giới Huyết Hoàng chỉ trong vòng một năm. Đối với Huyết tộc chúng tôi mà nói, máu tươi chính là ngọn nguồn của toàn bộ. Huyết tộc có huyết mạch càng tinh khiết thì tu luyện càng dễ dàng. Đây cũng là lý do mà gia tộc Dracula lại có thể vẫn luôn vị trí vương giả Huyết tộc. Nhưng gia tộc Vampire khác đều là từ gia tộc Dracula của chúng tôi tách ra, huyết mạch của bọn họ hoàn toàn kém thuần khiết. Máu của Cain! Máu của tổ tiên Cain! Còn có cái gì càng thuần khiết hơn máu của tổ tiên chứ? Tề, anh chính là đại ân nhân của huyết tộc, của gia tộc Dracula chúng tôi. Cuộc đời này, Klinsmann nhất định không quên đại ân này. Cho dù anh bảo tôi phản bội lại Hắc ám Hội nghị tôi cũng sẽ không một chút do dự.
Tuy rằng Tề Nhạc có thể đoán được rằng Klinsmann vô cùng cần máu của Cain, nhưng lại không ngờ gã lại sẽ có thể kích động thành bộ dạng như vậy, mỉm cười nói:
- Kỳ thật, cho dù anh không đáp ứng trao đổi cùng tôi, tôi cũng không có ý mang nó về. Dù sao thứ này cũng chỉ phát huy được tác dụng khi nó nằm trong tay của Huyết tộc các anh. Vốn chính là tôi chuẩn bị cho Tình nhi đó. Anh cũng đừng có mà đắc ý quên hết đi, sau này nhớ chia cho Tình nhi một ít, cái này đầy một lọ, chắc là đủ cho hai người dùng.
- Đương nhiên, đương nhiên, quá đủ ấy chứ. Đã có nó, thậm chí còn có thể làm cho Kristy tăng lên thành cùng cảnh giới với tôi. Tề, tôi thật không biết làm sao để cảm tạ anh.
Klinsmann hưng phấn đúng là không thể khôi phục lại trong chốc lát.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng nhưng có chút mềm mại vang lên:
- Anh, chuyện gì làm cho anh hưng phấn tới thế chứ! Hơn nữa lại còn dùng tiếng Viêm Hoàng nói chuyện.