Tề Nhạc cùng Lãnh Nhi sau khi thương lượng đơn giản với nhau thì quyết định không lãng phí thời gian làm gì, lập tức dẫn theo các thành viên Hắc Ám Quốc Hội đi tiến hành huấn luyện sinh tồn trong vũ trụ và nghe giảng giải, mà nhiệm vụ này lại rơi vào người của thủ hộ giả phương đông. Tuy các thành viên Hắc Ám Quốc Hội đến từ hắc ám, nhưng mà có chỗ tốt là hắc võ sĩ tuyệt đối phục tòng mệnh lệnh của chủng tộc Hắc Ám, mà Hắc Ám Vu Yêu đại biểu trí tuệ trong bóng tối. Dưới mệnh lệch của Lãnh Nhi thì những thứ này tiếp nhận năng lượng cực nhanh. Về phần khảo thí trong căn cứ Nước Mỹ với bọn họ mà nói quá đơn giản. Nhưng mà khi Lãnh Nhi nhìn thấy những chiến sĩ cơ giáp của Nước Mỹ thì đôi mắt đẹp dịu dàng của nàng phong ra hào quang khác thường,Tề Nhạc cũng cảm nhận được.
- Lãnh Nhi.
Tề Nhạc kêu một tiếng khi thấy thuộc hạ của Tát Lãnh Nhi đang trong phòng thích ứng với trạng thái vũ trụ.
- Ân?
Lãnh Nhi đưa mắt nhìn qua Tề Nhạc, trong mắt xuất hiện hòa quang ôn nhu.
Tề Nhạc nói:
- Lãnh Nhi tiểu thư, hy vọng cô không nên đánh chủ ý vào những chiến sĩ cơ giáp này. Cô nên biết chúng là chủ lực của nhiệm vụ lần này.
Lãnh Nhi mỉm cười, nói:
- Như thế nào? Lo lắng tôi à! Yêm tâm đi, ít nhất là trước khi nhiệm vụ hoàn thành tôi cái gì cũng không làm. Kỳ thật cho dù tôi muốn thì chỉ sợ không làm được. Hiện tại bất luận là Giáo Đình hay là thủ hộ giả Hy Lạp cùng ngành tình báo của Nước Mỹ đang chú ý vào chúng ta. Chỉ cần chúng ta hơi có hành động, lập tức sẽ bị bọn họ đả kích. Lúc này đây Nước Mỹ không tiếc cầm vốn gốc của mình ra thì tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào phá hư, đúng không?
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Cô hiểu là tốt rồi.
Lãnh Nhi tiến gần sát Tề Nhạc, nàng nhích tới gần lỗ tai của Tề Nhạc và nói nhỏ:
- Không nên quên anh đã hứa hẹn với tôi đấy.
Thân thể Tề Nhạc có chút cứng ngắc một chút, đối mặt với hấp dẫn như vậy nếu như nói hắn không động tâm là không thể nào, nhưng mà đối mặt với Lãnh Nhi thì trong lòng của hắn vẫn tồn tại đề phòng. Cái gọi là không phải tộc của ta tất sinh dị tâm, cho dù Lãnh Nhi đối xử với hắn không tệ nhưng mà phòng bị vẫn phải làm. Nhưng mỗi khi Tề Nhạc nhớ tới điều kiện mình đáp ứng Lãnh Nhi cũng âm thầm hỏi chính mình, rốt cuộc vì mời Hắc Ám Quốc Hội tham gia hành động lần này mà đáp ứng Lãnh Nhi hay vì sắc đẹp của Lãnh Nhi? Vấn đề này không có đáp án bởi vì Tề Nhạc cũng không biết trả lời như thế nào, hắn chỉ hiểu thời điểm mình đáp ứng điều kiện thì trong nội tâm có vài phần chờ mong.
Có chút di động thân thể ra xa một chút, Tề Nhạc cau mày nói:
- Lãnh Nhi tiểu thư, xin cô tự trọng. Chuyện đã đáp ứng cô tôi sẽ làm được. Nhưng cũng hy vọng cô tuân thủ hứa hẹn một chút, hảo hảo ước thúc thuộc hạ của mình.
Lãnh Nhi xuất hiện một tia buồn bã.
- Tôi có làm cái gì đâu? Ở chỗ này chúng tôi không có bạn, chỉ có quá nhiều địch nhân. Tuy tôi cũng tự tin, nhưng mà đối mặt với nhiều cường giả khắp nơi như vậy thì tôi phải an phận một chút, nếu không chỉ sợ Hắc Ám Quốc Hội sẽ bị hủy trong tay của tôi. Yên tâm đi, tôi cũng vì bảo trụ địa cầu mà tới, anh nói đúng, địa ngục của tôi không thể đánh mắt trụ cột là địa cầu. Tốt, tôi đi hoạt động một chút.
Vừa nói nàng đi nhanh vào sân huấn luyện thích ứng vũ trụ.
Nhìn qua bóng lưng của Lãnh Nhi thì ánh mắt Tề Nhạc cứng lại vài phần, đúng lúc này một thanh âm lạnh như băng vang lên sau lưng của hắn.
- Anh đáp ứng nàng điều kiện gì?
Tề Nhạc không quay đầu lại, nói:
- Thực xin lỗi. Tôi không thể nói cho cô biết. Kristy, có một số việc cô không nên biết thì tốt hơn.
Người tới chính là Kristy, lúc này đây Kristy cũng đi vào trận doanh của Hắc Ám Quốc Hội. Tề Nhạc không nói cho nàng biết tình huống nhiệm vụ, nhưng mà với tư cách là tộc trưởng Hấp Huyết Quỷ, Kristy không có khả năng thoát ly hàng ngũ của Hắc Ám Quốc Hội. Lãnh Nhi chỉ mới điện thoại thì nàng đã biết được vì sao Tề Nhạc nói vậy, cho nên sau khi Tề Nhạc quay về Đức thì nàng cũng bị người của Hắc Ám Quốc Hội gọi xuất phát, Kristy cũng hiện ra trước mặt của hắn.
- Vì cái gì? Tề Nhạc, chẳng lẽ anh bị sắc đẹp của cô ta mê hoặc sao?
Kristy đứng bên người của Tề Nhạc.
Tề Nhạc quay đầu lại nhìn nàng, nói:
- Trong lòng của cô thì tôi là nam nhân như vậy sao?
Kristy nhìn qua Tề Nhạc, có chút đùa cợt cười cười.
- Là anh tự nói đấy chứ? Từ Minh Minh đến Trầm Vân, càng về sau là Hải Như Nguyệt, Văn Đình lão sư, những cô gái xinh đẹp này có ai chạy khỏi tay của anh đâu? Thậm chí người thừa kế nữ thần Athena cũng như vậy...
Nàng vừa nói tới đây thì đột nhiên phát hiện sắc mặt Tề Nhạc biến đổi, lúc này nàng dừng nói.
Nếu như là trước kia đột nhiên nghe Kristy nhắc tới chuyện thương tâm này cảm xúc của Tề Nhạc không chừng sẽ phát tác, nhưng mà hiện tại hắn sẽ không. Cũng không phải vì hắn quên đi tất cả mà là vì hắn biết rõ đây gọi là thu liễm. Hắn không chỉ một lần tự nói với mình, không thể khong khống chế cảm xúc bản thân, hắn là một nam nhân thì hắn không có quên cừu hận. Chỉ có đem cừu hận chôn vào sâu trong nội tâm.
- Thực xin lỗi, Tề Nhạc, tôi...
Hào quang trong mắt Kristy trở nên nhu hòa, áy náy xin lỗi.
Tề Nhạc khoát khoát tay, ngăn cản nàng nói tiếp.
- Yên tâm đi, tôi không sao. Kỳ thật chuyện này tôi cũng nghĩ tới thật lâu rồi. Tuy tôi không có khả năng tha thứ cho Vũ Mâu, nhưng mà tôi cũng có chút khâm phục nàng ta. Ít nhất lựa chọn của nàng tôi vĩnh viễn không thể làm được. Nàng vì quốc gia mà buông tha tình cảm của mình. Mà tôi vĩnh viễn không làm được chuyện đó. Có lẽ cảm tính và lý tính của hai chúng tôi quá khác nhau. Tôi rất hối hận. Cô biết không? Vì Klinsmann đại ca, Văn Đình cùng Đế Tâm Tuyết Liên Vương chết đi tôi thực sự rất hối hận, hối hận vì sao tôi lại yêu mến một nữ nhân lý tính như vậy. Nếu như tôi phán đoán chính xác hơn một chút và hiểu Vũ Mâu một chút, có lẽ bi kịch không xảy ra.
Kristy thở dài một tiếng, nói:
- Hiện giờ tôi cũng không muốn nhìn thấy anh tái diễn chuyện này lần nữa.
Tề Nhạc nhìn qua nàng một cái, nói:
- Cô nói là Lãnh Nhi?
Kristy gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, chính là nàng. So với Vũ Mâu thì tôi cảm thấy nữ nhân này còn nguy hiểm hơn. Chẳng lẽ anh không cho là vậy sao?