Tự Nhiên Chi Nguyên cùng thủy vân lực có khả năng thi triển Kỳ Lân Tẩy Tủy Dịch Cân Công trị liệu thương thế tăng lên rất nhiều lần, hai chủng năng lực cộng đồng tăng lên khiến năng lực tự trị liệu tăng lên. Đồng thời Tề Nhạc không thể hoàn toàn khẳng định, nhưng mà thủy vân lực biến hóa làm hắn hiểu được trong bốn loại vân lực của chính mình, thủy vân lực rất có thể đã tăng lên tới cảnh giới tám vân. Tám vân cùng bảy vân khác nhau một trời một vực a! Tăng lên tới tám vân thì trong chiến đấu sắp tới càng thêm nắm chắc. Năng lượng trong Hàn Băng Đống Tuyền phi thường thần kỳ, chỉ có rất nhỏ là thuộc tính băng và phần còn lại chính là thủy thuộc tính.
Kỳ thật Tề Nhạc cũng không biết lúc ấy hắn khống chế tinh thần lực của mình phụ trợ mọi người hấp thu năng lượng Hàn Băng Đống Tuyền đã từng vô ý thức đem những năng lượng không thích hợp hấp thu trong Hàn Băng Đống Tuyền của mọi người hấp thu vào người. Mà năng lượng Hàn Băng Đống Tuyền cực kỳ lạnh giá tự nhiên không phải mọi người dễ dàng hấp thu, cho nên Hàn Băng Đống Tuyền lúc ấy hoàn toàn thuộc về thủy vân lực, tự nhiên lưu lại trong cơ thể của hắn rồi. Nếu không Kỳ Lân từ bảy vân tăng lên tám vân cần năng lượng cực kỳ khổng lồ, làm gì có chuyện tu luyện một đêm là hoàn thành đây?
Hào quang nhàn nhạt lập lòe, thân thể Tề Nhạc giống như Tuyết Nữ lúc trước thi triển năng lượng, biến thành màu xanh da trời nhạt, thủy vân lực lưu chuyển trong cơ thể rất thư thái và thoải mái. Chậm rãi đứng lên, Tề Nhạc nhìn qua phía tây của Kinh Thành, phía tây chính là núi Thiên Hương, hắn không phải mới đi qua đó một lần, không nghĩ tới lần này Lãnh Nhi lựa chọn chính là chỗ cũ.
Cho dù là hiện tại Tề Nhạc không có từ trong thân phận của Lãnh Nhi thoát ra khỏi nội tâm a, con gái Tát Đán đấy! Con gái của bá chủ địa ngục. Từ trong lời của Lãnh Nhi nghe ra được thực lực của nàng tuyệt đối cao hơn Khủng Bố Đại Ma Vương. Tam đại Khủng Bố Đại Ma Vương đã từng lưu lại ấn tượng thật sâu trong lòng Tề Nhạc. Nhưng mà trong lòng của hắn không có chút sợ hãi nào.
Lúc ấy chính hắn bằng vào Hiên Viên kiếm cùng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp là chủ yếu. Mà bây giờ lại không giống, sau khi hai chủng vân lực tăng cường đã làm cho hắn sử dụng được Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải. Tăng phúc như vậy cũng không phải tình huống lúc trước so sánh được, hơn nữa thực lực của chính mình đã chính thức tăng lên bảy vân rồi cho dù lần nữa đối mặt với ba Khủng Phố Đại Ma Vương lúc trước Tề Nhạc cũng không có chút e ngại. Mặc dù Lãnh Nhi đánh giá Tề Nhạc rất cao, nhưng dù sao thực lực khi đó và bây giờ là chênh lệch quá xa, đây cũng là dựa vào lớn nhất của Tề Nhạc.
Mở cửa sổ ra hô hấp một hơi không khí trong lòng lúc chạng vạng, Tề Nhạc bay thẳng vào trong bầu trời đêm. Thời điểm hắn vừa rời khỏi biệt thự thì một chiếc limousine vừa vặn chạy nhanh tiến vào biệt thự Long Vực. Có lẽ là ông trời trêu đùa người a. Tề Nhạc bỏ lại ba người thân của mình. Lần không gặp mặt này không phải một hai ngày là gặp lại được.
Tề Nhạc cũng không biết vợ chồng Tề Thiên Lỗi vợ đã hoàn toàn thừa nhận mình, hơn nữa tìm kiếm biện pháp đền bù thua thiệt của mình hai mươi năm qua, tâm tình của hắn lúc này rất nặng nề. Một trận chiến hôm nay hắn đại biểu không chỉ chính mình đồng thời cũng đại biểu cho thủ hộ giả phương đông. Hắn tuyệt đối không thể thua, nếu không một khi thất bại thì mình sẽ bị Lãnh Nhi hủy diệt. Sau này phương đông còn ai dẫn mọi người chiến đấu chống lại khiêu khích của địa ngục đây?
Thần quang nhàn nhạt từ trong mắt Tề Nhạc hiện ra, hắn không có sử dụng Kỳ Lân dị hóa, sau lưng mở đôi cánh Kim Sí Đại Bằng Điêu ra, dưới tác dụng của Kỳ Lân Ẩn tàng hình hắn sử dụng tốc độ Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý bay thẳng về núi Thiên Hương. Hiện tại đối với hắn mà nói tiết kiệm phần năng lượng là phi thường trọng yếu.
Tuy Kinh Thành rất lớn nhưng Tề Nhạc sử dụng kỹ năng Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý thì chỉ mất không tới một phút đồng hồ là đi tới núi Thiên Hương.
Lãnh Nhi lẳng lặng đứng trên núi Thiên Hương đỉnh Quỷ Kiến Sầu, lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối lại, nó là địa điểm du lịch nổi tiếng ở Kinh Thành nhưng hiện giờ không có du khách, ngay cả nhân viên công tác cũng rời đi về nhà nghỉ ngơi rồi.
Lẳng lặng đứng ở nơi đó cảm xúc của Lãnh Nhi bành trướng, sau khi trở về ngày hôm qua nàng đã suy nghĩ suốt một đêm, đối với Tề Nhạc nàng vẫn có cảm tình không cách nào dứt bỏ được, ngay cả nàng cũng không biết tại sao mình lại xem trọng nam nhân này như vậy, lại có thể ẩn nhẫn như thế. Nếu như với tính tình của nàng trước kia thì ngày hôm qua đã liều lĩnh động thủ với Tề Nhạc rồi. Thế nhưng mà mỗi khi nàng nhìn thấy mái tóc trắng của Tề Nhạc vì chuyện của Vũ Mâu và đôi mắt bi thương nhàn nhạt kia, căn bản không cách nào tức giận được. Tuy ngoài hôm qua nàng nói ngoan thoại nhưng mà sâu trong nội tâm của Lãnh Nhi vẫn phi thường hy vọng Tề Nhạc sẽ thỏa hiệp. Cho dù hắn đưa ra một ít điều kiện gian nan gì đó với địa ngục thì Lãnh Nhi cũng có thể đồng ý.
Thế nhưng mà ngày hôm qua hắn nói chuyện kiên định như vậy và biểu lộ chấp nhất đó làm cho tâm Lãnh Nhi trở nên lạnh như băng. Tuy hiện giờ đứng chờ Tề Nhạc tới nhưng nàng cũng biết hy vọng Tề Nhạc cải biến chủ ý là phi thường nhỏ bé. Nhưng dù có một phần hy vọng thì nàng cũng không muốn buông tha cho. Dù sao cũng là người nàng ưa thích a! Cho dù là ác ma cũng không có khả năng giết chóc mãi mà không cần tình cảm.
Phiêu phù ở giữa không trung, Tề Nhạc đã nhìn thấy Lãnh Nhi, trang phục hôm nay của Lãnh Nhi đã không giống trước, một thân váy dài màu hồng bằng sa mỏng, gió núi thổi qua làm váy phất phơ và hắn nhìn Lãnh Nhi rất bình tĩnh, Tề Nhạc lại nghĩ tới lúc trước mình gặp mặt lần đầu tiên với Lãnh Nhi và thân thể mềm mại tràn ngập sức hấp dẫn vô hạn kia. Tề Nhạc không phải là thánh nhân nên kích thích mãnh liệt như vây đã ăn sâu vào đầu óc của hắn. Nếu như không phát sinh nhiều chuyện như vậy thì hắn quả thực sẽ không ở Hắc Ám Quốc Hội cứu Lãnh Nhi, con gái của Tát Đán. Thật sự là không tưởng tượng nổi a, Tề Nhạc cũng không biết Lãnh Nhi đi tới thế giới này, nhưng mà hắn có thể khẳng định phương tây sắp xuất hiện biến hóa cực lớn. Thần lực của Athena do Vũ Mâu kế thừa, mà con gái Tát Đán cũng xuất hiện ở nhân gian, chỉ sợ phương tây không được bình tĩnh rồi. So sánh thì ở phương đông còn tôt hơn. Ít nhất mình gặp phải phiền toái thời kỳ viễn cổ cự thú mà không phải tại hiện đại ah! Không biết vì cái gì thời điểm hắn nghĩ tới đây, trong nội tâm đột nhiên sinh ra cảm giác không ổn, hình như trong tương lai không lâu sẽ sinh ra chuyện gì đó.