Sáu vân là một nút bình cảnh cự đại mới thủy chung không có hoàn thành đột phá, nhưng ngay cả như vậy ở bên trong tất cả Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, ngoại trừ Tề Nhạc cùng Như Nguyệt thì thực lực của hắn làm mạnh nhất. Song chưởng của Từ Đông không ngừng tụ tập năng lượng trướng lớn đến gấp ba lần.
Bạch quang trong lòng bàn tay lượn lờ, từng người ngưng kết ra một đoàn Vân Lực áp súc. Hai luồng Vân Lực nhìn thì có vẻ không thu hút nhưng đã hút hết bảy thành vân lực trong cơ thể của Từ Đông. Hắn đang tìm cơ hội, chỉ cần Kim Sí Đại Bằng Điêu vừa xuất hiện sơ hở, lập tức sẽ phát động công kích.
Long cùng điêu trên không trung tranh đấu ai sẽ thắng. Đáp án này chỉ sợ không ai có thể biết được, Kim Sí Đại Bằng Điêu là hậu nhân của Đại Bằng Minh vương. Tuy rằng bản thân của Như Nguyệt cũng có được huyết mạch của rồng, nhưng mà ở bên trong cận thân bác đấu lại không chiếm chút tiện nghi nào. Đôi cánh của Kim Sí Đại Bằng Điêu thật sự quá cường hãn, nhất làm cho Như Nguyệt ứng phó khó khăn.
Chủ yếu là lực công kích của nó. Sau khi sử dụng Thần Long chân thân, lực phòng ngự của bản thân Như Nguyệt cũng đã tăng lên tới cực hạn, lực công kích cũng trên phạm vi lớn gia tăng. Nhưng mà bất luận trảo của nàng sau khi biến thân hay là thân thể cũng rất khó mang lại cho Kim Sí Đại Bằng Điêu tổn thương thực chất.
Ngược lại Địa Long tại trên người mình bị Kim Sí Đại Bằng Điêu phản kích không ngừng bị phá hư. Lưu lại từng đạo vết thương khủng bố, dù cho long thân cũng không phải là thân thể chính thức của Như Nguyệt, nhưng khí tức tương liên, nàng đã bị thương không nhẹ. Trong lúc nhất thời, một phương các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chiến đấu đối với hung thú trở nên bất lợi.
Lúc này, bởi vì khí tức của Cự Thú Hoạt Xá Lợi đột nhiên biến mất, Kim Sí Đại Bằng Điêu đã lâm vào bên trong phẫn nộ. Tu luyện tu luyện nhiều năm dần dần phát huy ra, Như Nguyệt đang cùng nó cận thân chiến đấu đã sắp không cách nào ngăn cản. Mục tiêu của Kim Sí Đại Bằng Điêu kỳ thật cũng không phải là Như Nguyệt, nếu như lúc này Như Nguyệt lui ra phía sau.
Nó chắc là không truy kích, bởi Tề Nhạc cùng Văn Đình mới là mục tiêu công kích nó muốn. Mà Như Nguyệt xuất hiện cũng không còn nghĩ tới muốn đánh bại Kim Sí Đại Bằng Điêu. Nhiệm vụ của nàng chính là một mực quấn lấy Kim Sí Đại Bằng Điêu ở chỗ này càng lâu càng tốt để hỗ trợ cho Tề Nhạc có thể đi xa được chút nào hay chút đó.
Khế Dũ ở phía dưới cũng đồng dạng đã phát động ra công kích cường hoành, từng mảng lớn hồng vân trong cơ thể hắn bạo phát, Quản Bình và bốn vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ lúc này mùi khét đầy người. Mấy người chỉ có bình quân thực lực Tứ Vân ngăn cản một tuyệt thế hung thú thật sự là quá khó khăn rồi. Đối phương phóng xuất ra Cửu Muội Chân Hỏa là mấy người căn bản là không thể chịu nổi.
Ngay khi các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sắp bị hai tuyệt thế hung thú hủy diệt thì từng tiếng Phật hiệu vang lên:
- A di đà Phật!
Ở trong Thiên Tầm tháp, một đoàn quang mang màu vàng phiêu nhiên ra, quang đoàn màu vàng to cỡ nắm tay nhỏ, nhưng mà nó chỉ mới vừa xuất hiện, động tác của hai đầu hung thú lập tức chậm lại, bất luận là Khế Dũ hay là Kim Sí Đại Bằng Điêu, trong mắt đều tràn đầy thần sắc khẩn trương.
Sau khi quang đoàn màu vàng xuất hiện, kim quang nhàn nhạt đầu tiên bao trùm trên người các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Bên trong chiến đấu Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đồng thời cảm giác được tinh thần chấn động, Vân Lực đã tiêu hao rất nhanh hồi phục, đồng thời tinh thần cũng có thể hoàn toàn tập trung trong chiến đấu trước mắt, mà ngay cả Hồ Quang cũng tạm thời không để ý đến khắc tinh trong không trung.
Quang đoàn màu vàng chậm chạp phiêu về phía trước, kim quang nhàn nhạt cùng Phật quang hình cái tháp dần dần dung hợp cùng một chỗ. Lúc này Phật quang đã không chỉ có là là năng lượng đơn giản như vậy, mà là hoàn toàn tạo thành một lao lung cự đại.
Hai đầu hung thú bị kim bạch sắc quang mang bao phủ đều lộ ra vẻ do dự, khí tức bản thân cũng dần dần phát sanh biến hóa.
Bên ngoài Sùng Thánh Tự, Vũ Mâu nhíu mày, nói:
- Thánh nguyên đã mất.
Las Ogg đồng dạng cũng cảm thấy khí tức bên trong Sùng Thánh Tự biến hóa, lúc đầu là do năng lượng va chạm song phương chiến đấu phát ra phát ra hắn mới không có quá để ý, đột nhiên nghe Vũ Mâu nói thì trong lòng kinh hãi, vội vàng hỏi:
- Vũ Mâu tiểu thư, vậy chúng ta bây giờ nên làm gì?
Vũ Mâu do dự một chút, nói:
- Trước không nên hành động, hay là là trước trợ giúp những người thủ hộ giả Đông Phương giải quyết không nên vấn đề trước mắt này đi.
Las Ogg cau mày nói:
- Vậy thánh nguyên làm sao bây giờ? Nếu như khí tức thánh nguyên hoàn toàn biến mất, chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa.
Vũ Mâu cười nhạt một tiếng, nói:
- Chỉ có Giáo Đình các ngươi mới coi chuyện đó trọng yếu, Thủ Hộ Giả Hy Lạp chúng ta không có cái nhìn giống với các ngươi.
Sau lưng Las Ogg, một gã Thánh Kỵ Sĩ nhịn không được nói:
- Có cái gì không giống như vậy. Các ngươi nếu không phải vì thánh nguyên, vì cái gì phải tới Đông Phương?
Ngay lập tức ba gã nam tử Tinh Tọa Thủ Hộ Giả trợn mắt nhìn, Il Elias hừ lạnh một tiếng, tiến lên trước một bước nói:
- Không nên dùng cái tư tưởng xấu xa của các ngươi liên tưởng Hy Lạp Thủ Hộ Giả chúng ta. Nếu như có người vũ nhục Hy Lạp Thủ Hộ Giả chúng ta, ta sẽ thỉnh cầu quyết đấu để giải quyết.
Las Ogg giận dữ nói:
- Đủ rồi, bây giờ không phải là thời điểm tranh luận, Vũ Mâu tiểu thư, chẳng lẽ ngài thật sự không muốn thánh nguyên sao? Như vậy, xin lỗi rồi, chúng ta thân mang sứ mạng của Giáo Đình. Nhất định lúc này phải rời đi thôi.
Vừa nói, hắn từ ngực mình lấy ra một cái tiểu cầu màu vàng giống như mô hình của địa cầu. Sau đó yên lặng thì thầm vài câu, kim quang tiểu cầu trong tay có chút lập loè. Trong mắt Las Ogg toát ra vẻ vui mừng, nói:
- Thuộc Giáo đình, đi theo ta.
Mười mấy tên cường giả Giáo Đình dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, thấy bóng lưng mấy người rời đi, Tác Tác đi tới sau lưng Vũ Mâu nói:
- Tiểu thư, chúng ta thật sự tùy ý để mấy người đi tìm thánh nguyên sao? Vạn nhất bị Giáo Đình hớt tay trên, lấy được thánh nguyên thì...
- Đủ rồi! Tác Tác, lúc nào đến phiên ngươi tới chất vấn tiểu thư.
Il Elias không chút nào lưu mặt mũi cho Tinh Tọa Thủ Hộ Giả Tác Tác, lớn tiếng trách cứ.
Tác Tác sâu kín nhìn hắn một cái, không nói gì thêm, yên lặng lui về vị trí nguyên bản của chính mình.
Vũ Mâu lạnh nhạt nói:
- Tất cả Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, tiến vào trạng thái chiến đấu. Chúng ta nhất định phải xuất thủ.