Hiên Viên hồn cười ha ha một tiếng, nói:
- Muốn trả thù ta sao? Được lắm! Ta xin sẵn sàng chờ đợi. Tề Nhạc, còn chưa chịu động thủ sao? Chỉ cần ngươi hôn lên trán của nàng, sau này nàng ta sẽ là người của ngươi.
Tề Nhạc ngơ ngác nhìn Kính Trung Tiên đột nhiên thay đổi trước mắt, hôn mỹ nữ đương nhiên là chuyện tốt, nhưng dáng vẻ già nua của Kính Trung Tiên trước đó vẫn luôn ám ảnh trong lòng hắn. Đột nhiên, trong lòng Tề Nhạc khẽ động, nói:
- Kính Trung Tiên, sau này ta sẽ gọi ngươi là Kính tử, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi, có phải nhân loại mới có thể trở thành chủ nhân của ngươi hay không?
Kính Trung Tiên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Làm sao, chẳng lẽ ngươi còn muốn để cho một tên cự thú viễn cổ lôi ta ra dùng hay sao? Với tư cách là kẻ cao ngạo nhất - Côn Lôn kính trong số thập đại thần khí, ta tuyệt đối sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra.
Tề Nhạc cười hắc hắc nói:
- Đương nhiên là không phải rồi. Tôi chỉ đang nghĩ, một phu nhân cao quý như ngươi vậy, nếu như bị tôi hôn một cái, không phải là làm mất hình tượng thần thánh của ngươi sao? Cho nên, tôi muốn hỏi ngươi là, nếu như chọn một trong hai người ta với Tuyết Nữ, thì ngươi sẽ chọn ai đây? Tuyết Nữ là Đế tâm Tuyết liên trên Thiên sơn ở thời đại của tôi, là thực vật thuần khiết trải qua mấy ngàn năm tu luyện mà thành.
Ánh mắt Kính Trung Tiên hơi mang chút vẻ nghi hoặc nhìn sang Tuyết Nữ:
- Thực vật? Đế Tâm Tuyết Liên? Khí tức của nàng thật sự là vô cùng thuần khiết, cũng được, xứng được với ta. Còn cần phải hỏi hay sao? Ta đương nhiên là chọn con gái, ngươi với tên Hiên Viên này quả thật là cá mè một lứa, chỉ có quỷ mới đồng ý nhận ngươi làm chủ nhân.
Tuyết Nữ sững sờ nhìn Tề Nhạc, mói:
- Cha, điều này sao thế được. Cha vất vả như vậy mới tìm được Côn Lôn kính mà! Huống chi, con cũng không có khả năng phát huy hoàn toàn sức mạnh của Côn Lôn kính!
Không đợi Tề Nhạc mở miệng, Kính Trung Tiên tranh lời nói:
- Không có gì là không thể, ta vừa nói xong, ta chỉ đồng ý trở thành một kẻ thủ hộ là nữ, nhận làm chủ nhân, còn vấn đề năng lượng rất dễ giải quyết. Với tư cách là Côn Lôn kính, ta có trách nhiệm phải nói cho ngươi biết, cách sử dụng Côn Lôn kính hoàn toàn khác hắn cách sử dụng những thứ thần khí khác trong thập đại thần khí.
- Nó cũng không cần năng lượng quá mức cường đại, mà phải dựa vào lực lượng tinh thần. Hơn nữa, Côn Lôn kính mặc dù không được đánh giá cao trong số thập đại thần khí, nhưng bản thân nó lại mang một loại năng lực đặc biệt mà không có bất luận thần khí nào sánh được, đó chính là có thể thông qua truyền lại năng lượng mà tiến hành sử dụng.
Tuyết Nữ sững sờ nói:
- Truyền lại năng lượng để sử dụng? Ý cô nói là, có thể nhờ năng lượng mà người khác truyền lại cho tôi cộng lại để sử dụng Côn Lôn kính hay sao?
Kính Trung Tiên nhẹ gật đầu, nói:
- Chính là ý này, chỉ cần có sự dẫn dắt của ta, toàn bộ đều không có vấn đề gì, mà ngươi, trở thành chủ đạo, còn có đủ loại công dụng kỳ diệu của Côn Lôn kính, sau nay ta sẽ giảng giải cho ngươi. Tới đây đi.
Vừa nói, nàng đã nhẹ nhàng chuyển tới trước mặt Tuyết Nữ.
Tuyết Nữ mang ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Tề Nhạc, do dự bất định nói:
- Cha, cái này, làm sao có thể được, con… con không thể nhận đâu!
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Kính Trung Tiên không phải là đã giải thích rất rõ ràng với con rồi sao? Cha có Hiên Viên huynh trợ giúp, đã là đủ rồi. Nếu lòng tham không đáy cũng không thể có được kết cục tốt, tiếp nhận đi, con là con gái tốt của ta, con có được Côn Lôn kính cũng không phải là có thể giúp đỡ rất lớn cho cha hay sao?
Nhìn sang Tề Nhạc, vành mắt Tuyết Nữ cũng đỏ lên. Nàng biết rõ, Tề Nhạc chính là vì quan tâm nàng mới làm như vậy, dù sao, kẻ thù của nàng rất có khả năng sẽ âm thầm ra tay với nàng. Mà tổ chức hắc ám cường đại hoành hành hàng ngàn vạn năm ở chân Âu kia có thực lực mạnh mẽ vô cùng khó có thể dự đoán, muốn cứu được cha ruột của mình, lại phải báo thù, như vậy, bản thân nàng phải có thực lực mạnh mẽ làm căn cơ, mà lúc này, Tề Nhạc mang Côn Lôn kính cho mình, chính là có mục đích làm cho mình mạnh lên.
- Nha đầu ngốc, đây là cơ duyên ngàn năm có một, không nên do dự.
Không đợi Tuyết Nữ đáp ứng, Kính Trung Tiên đã áp sát tới, hai tay ôm lấy hông của Tuyết Nữ, ngay sau đó, dưới ánh mắt trợn trừng soi mói, miệng há hốc ra của Tề Nhạc, thản nhiên hôn lên lần môi thơm của Tuyết Nữ.
Tuyết Nữ lập tức mở to hai mắt nhìn, độ ấm trên môi nàng làm cho nàng không thể thích ứng. Đây chính là nụ hôn đầu của nàng mà! Ngay tại trong khoảng thời gian nàng đờ đãn, một đoàn ánh sáng màu bích lục đã phóng thích ra từ trong thân thể của Kính Trung Tiên, giống như một chiếc kén thật lớn, bao phủ lấy thân thể của Kính Trung Tiên cùng Tuyết Nữ. Đoàn ánh sáng đó rất nhanh liền xoay trong, năng lượng chung quanh lập tức thiên biến vạn hóa, chấn động kịch liệt.
Trong nội tâm Tề Nhạc đột nhiên sinh ra cảm giác không biết nên khóc hay nên cười, hắn dường như mơ hồ cảm thấy, sở dĩ Kính Trung Tiên không muốn nhận mình làm chủ nhân, thậm chí có rất nhiều khả năng chính là không muốn hôn mình. Xem ra, gia hỏa thần khí quả nhiên là rất đặc biệt mà! Hiên Viên kiếm coi như bình thường, chỉ cần nhỏ máu là được rồi, nhưng Côn Lôn kính này, ai ngờ lại phải hôn môi với Kính Trung Tiên, thật sự là có chút khôi hài rồi.
Hiên Viên hồn bước tới bên người Tề Nhạc, nói:
- Tiểu tử, cuối cùng cũng có được Côn Lôn kính rồi. Nể mặt anh vừa mới gọi ta là Hiên Viên huynh, ta liền chỉ điểm cho anh một hai câu. Lúc rời đi, đừng quên mang theo khối Hàn ngọc kia bên người, đó không chỉ là công cụ phụ trợ tu luyện tốt nhất, đồng thời, cũng là bảo vật tăng phúc ngưng tụ Tinh Thần Lực hữu hiệu nhất. Nó có thể dùng cực hàn ở bên trong làm cho tinh thần của anh cứng cỏi hơn.
Tề Nhạc sững sờ, khuôn mặt anh tuấn của tên Hiên Viên hồn nhìn đã không còn vẻ lạnh lùng như trước đây nữa rồi, trong ánh mắt thậm chí có vài phần ôn hòa. Kim quang hiện lên, thân thể Hiên Viên hồn tiêu thất trong hư không, một lần nữa trở lại bên trong cơ thể của Tề Nhạc.
Toàn bộ mọi chuyện cuối cùng cũng kết thúc, nhìn đoàn hào quang màu bích lục trước mắt, trong lòng Tề Nhạc không khỏi vô cùng sảng khoái, hắn còn chưa giải trừ Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim kinh nghiệm trước kia nói cho hắn biết, trước khi chính thức có được an toàn thật sự, nhất định phải duy trì cảnh giác cao độ. Khoanh chân ngồi xuống, tâm tư của hắn với Văn Đình chợt gắn liền với nhau.
- Đình Đình, cuối cùng cũng thành công, chúng ta có thể trở về nhà rồi.