Mục lục
Truyện Sáu Tiểu Bảo Bảo Đáng Yêu Tổng Tài Thảm Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1134: Tư Hải Minh ma quái

Cô căn môi nghĩ, Tư Hải Minh đây là cố ý tách sáu đứa nhỏ ra…

“A!” Vào lúc Đế Anh Thy đang xuất thần, một lực đạo mạnh mẽ ấp tới, Đế Anh Thy nằm ngửa trên ghế sô pha, bóng đen bao phủ trên người cô.

Tư Hải Minh không kịp chờ đợi liền ép lên người cô, khuôn mặt tuấn mỹ vùi sâu vào cổ cô, thở dài một tiếng: “Cuối cùng cũng yên tĩnh rồi…”

“Ưm…nhột…” Đế Anh Thy định rụt cổ lại, nhưng lại bị khuôn mặt của Tư Hải Minh chặn lại, cô không lui lại được. Đế Anh Thy mặt đỏ tía tai, hô hấp run rấy.

Cái gì gọi là yên tĩnh rồi? Rõ ràng là Tư Hải Minh muốn làm chuyện xấu!

“Ở đâu? Ở đây?” Tư Hải Minh thay đổi, tiếp tục dùng lực tấn công cổ cô.

“A ha ha… đừng chạm vào tôi nữa…” Đế Anh Thy không chịu nổi, cười khúc khích.

Tư Hải Minh lo lắng cô thiếu dưỡng khí, bèn ngẩng đầu lên, tròng mắt sâu thâm trầm mà lấp lánh nhìn cô, ngón tay thon dài, thô ráp vuốt ve chiếc cằm xinh đẹp, mịn màng của cô.

Tựa hồ nhìn như thế nào cũng không đủ.

“Sao lại nhìn tôi như vậy…” Đế Anh Thy đỏ mặt trừng anh.

Khuôn mặt Tư Hải Minh trùm xuống: “Tôi không chỉ muốn nhìn em, còn muốn hôn em đến nghẹt thở.. “

“Đừng…” Ngón tay Đế Anh Thy che lấy miệng, lộ ra đôi mắt long lanh của cô: “Anh tách sáu đứa nhỏ ra chỉ là vì muốn đối xử với tôi như thế này sao?”

“Rõ ràng thế à?”

“Rất rõ ràng đấy, được không!” Đế Anh Thy thở gấp, ngay sau đó mặt cô đỏ như phát sốt, giống như từ đầu tới cuối cô đều đang quan sát Tư Hải Minh, tầm mắt chuyển qua hướng khác: “Sẽ không phải là mấy đứa nhỏ không phải do anh sinh ra đấy chứ?”

“Em nói xem có phải do tôi sinh ra hay không, hửm?” Tư Hải Minh không hôn được tới miệng nhỏ của cô, bèn dùng chóp mũi cọ cọ vào sống mũi cô.

Ánh mắt vô cùng nóng bỏng.

“Tôi…tôi làm sao mà biết được, cũng không phải do tôi sinh ra… Đế Anh Thy bị hơi thở của anh hun nóng, mặt đỏ ửng.

Mặc dù cô không biết, nhưng nhìn cũng nhìn ra được đó là con của anh ta, có điều vì để hóa giải bầu không khí cô mới mở lời tìm đề tài, nhưng càng nói càng cảm thấy có gì đó không đúng…

Ánh mắt Tư Hải Minh cưng chiều, tròng mắt đen âm u nguy hiếm, đem cô bao bọc trong sự bá đạo của anh.

“Em là người rõ nhất..’Kéo tay của cô xuống, bạc môi mỏng lập tức phủ lên

“Ưm..” Hô hấp Đế Anh Thy hơi cứng lại, nhịp tim cùng với đó như cũng ngừng lại.

Nụ hôn của Tư Hải Minh trần đầy tính chiếm hữu, tựa hồ như muốn nuốt sống cô.

Đế Anh Thy cứ luôn có ảo giác tim đập rộn lên.

Hắn là do người đàn ông này quá hung mãnh rồi đi…

Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh đè trên ghế sô pha hôn rất lâu, ôm lấy nhau, không tách rời.

Tóc tai rối bời, quần áo xộc xệch, không khí trên boong nóng như lửa đốt.

Đế Anh Thy căn bản không có sức lực để phản kháng, cảm tưởng như tất cả mọi sức lực đều đã bị Tư Hải Minh hút đi hết.

Cô cảm giác được cơ thể mình có gì đó không đúng, bèn co người lại, vùi khuôn mặt đỏ bừng vào trong lông ngực của Tư Hải Minh, thanh âm khàn khàn: “Đừng như thế này nữa…

“Được” Tư Hải Minh đồng ý, chặt chẽ ôm lấy cô, không nhúc nhích.

Đế Anh Thy không ngờ Tư Hải Minh lại đồng ý với yêu cầu của cô.

Dẫu sao cô cũng cảm nhận được sự ảnh hưởng mà Tư Hải Minh đang chịu đựng.

Nhưng anh ta nói dừng liền dừng rồi, không biết còn tưởng anh ta không có chút cảm giác nào cơ…

Bộ dạng này so với anh ta lúc trước lại tựa như có điếm gì đó không giống…

Đế Anh Thy đỏ mặt ngẩng đầu lên, vừa vặn chạm phải tròng mắt thâm trầm của Tư Hải Minh, trong lòng run rẩy, cổ cô cũng cứng lại.

“Hứm?”

“Không có gì…” Đế Anh Thy nhanh chóng cúi đầu xuống.

Thực ra cô chỉ muốn trộm nhìn lén dáng vẻ của Tư Hải Minh lúc này, nhưng kết quả lại bị anh ta bắt tại trận, cô hơi chột dạ vội che giấu đi tâm tình của mình.

Tư Hải Minh sao lại không biết chút tâm tư này của cô, ngón tay luồn vào trong mái tóc của cô, ép người cô chôn sâu vào trong ngực, quan tâm nói: “Thứ tôi muốn rất nhiều, nhưng cũng sẽ quan tâm tới cảm nhận của em”

Ánh mắt Đế Anh Thy khẽ lay động, trong lòng có chút rung động, bởi vì như vậy, nên anh ta mới bỏ qua cho cô sao…

Tư Hải Minh thực sự là một người đàn ông sâu không lường được, luôn khiến cô cảm thấy bất ngờ..

Không chỉ có vậy, thậm chí đến cả lúc đi ngủ, vẫn là mỗi người một phòng.

Tư Hải Minh tiễn Đế Anh Thy vào trong phòng, đứng trước cửa, một tay chặn lại trên khung cửa, tư thế tràn đầy sự bá đạo.

Đế Anh Thy không chịu nổi ánh mắt của anh: “Ngủ ngon.

Chuẩn bị đóng cửa lại, cãm cô đột ngột bị nắm lấy, kéo qua.

Giây tiếp theo, bạc môi mỏng ép lên miệng nhỏ của cô, hôn từ trong ra ngoài một lượt, giọng anh khàn khàn: “Ngủ ngon”

‘Sau khi cửa đóng lại, Đế Anh Thy cảm thấy mặt đỏ tận mang tai, miệng nhỏ càng đừng nhắc tới nữa, hôn tới mức cô dường như mất hết dưỡng khí.

Tựa hồ…cơ thể đang dán lên trên cửa cũng không được tự nhiên, cô xoay người đi vào bên trong, nằm bò lên giường, đầu vùi vào trong gối.

Nửa giờ sau, Đế Anh Thy tắm rửa xong lên giường.

Cô xoay người nằm nghiêng, ngắm nhìn bầu trời sao trên mặt biển ngoài cửa sổ.

Đêm càng khuya, bầu trời sao càng đẹp.

Tâm tình lại càng tuyệt vời và ngọt ngào.

Các anh trai đồng ý chuyện cô và Tư Hải Minh ở bên nhau, còn có chuyện gì hạnh phúc hơn chuyện này được nữa đây?

Đế Anh Thy vừa nghĩ, cơn buồn ngủ liền ập tới, trong lúc mơ mơ màng màng, cô cảm giác.

được không khí nguy hiểm đang lan dần trong không khí, áp sát làn da trần trụi của cô.

Cô vừa mở mắt, bên giường liền lún xuống.

Đế Anh Thy sửng sốt, xoay người, ngay lập tức rơi vào vòng ôm của người vừa tới.

Cho dù còn chưa nhìn được khuôn mặt của người mới đến, cô cũng biết được lồng ngực quen thuộc này thuộc về ai…

Tư Hải Minh nằm xuống, ôm lấy cơ thể mềm mại của người trong lòng, hôn nhẹ lên miệng nhỏ.

của cô: “Không hoan nghênh sao? Hửm?”

Không khí mập mờ lập tức dâng lên, không cách nào phân tán đi được.

Đế Anh Thy liền đỏ bừng mặt: “Anh…không phải anh cũng có phòng riêng sao?”

“Một mình không ngủ được” Ý của Tư Hải Minh chính là muốn ngủ cùng cô.

Đế Anh Thy xấu hố, ánh mắt run rấy, cảm thấy hai người cùng ngủ trên một chiếc giường rất nguy hiểm…

Ngay đến cả đầu ngón chân cũng cảm thấy khẩn trương!

Tư Hải Minh ôm lấy cô, môi mỏng chạm vào đỉnh đầu cô, nhẹ giọng: “Như vậy là được.”

“Anh…anh ôm hơi chặt đấy…” Đế Anh Thy lắp bắp nói.

Cơ thể hai người áp sát nhau thế này, thật sự tốt sao?

Đừng nói tới nhịp tim đập loạn, đến cả huyết mạch đang nhảy dựng lên cũng cảm nhận được.

“Tôi muốn đem em khảm sâu vào cơ thể.”

“Tôi cũng không phải một miếng thịt… “Đế Anh Thy chu miệng, nghĩ tới cái gì, ai ya một tiếng, chui ra khỏi vòng ôm của Tư Hải Minh: “Tôi quên không gọi điện cho các anh rồi!”

Tư Hải Minh đưa điện thoại cho cô.

Đế Anh Thy cầm lấy, nghĩ một chút: “Tôi ra ngoài gọi video với các anh ấy”

“Ở đây đi” Tư Hải Minh bá đạo nói.

Đế Anh Thy cắn môi, như vậy ổn không? Mặc dù các anh đã đồng ý cho cô và Tư Hải Minh ở bên nhau, nhưng hai người lập tức ngủ chung một phòng thế này, cho dù không làm gì hết, thì các anh liệu sẽ tin sao? Cũng quá khó rồi…

“Tôi sẽ không nói gì hết” Tư Hải Minh thấy cô chần chừ, bèn mở lời.

Đế Anh Thy gọi video, chờ đợi nối máy đến các anh trai, chuẩn bị nói hai ba câu rồi ngắt máy.

Dẫu sao bây giờ cũng không tiện mà…

Cơ hồ là gần như đồng thời, video được kết nối, cô nhìn thấy khuôn mặt của các anh trai Cảnh sau lưng, anh cả đang ở công ty, anh hai đang đi dã ngoại, trên người mặc áo cộc tay màu đen, anh ba đang trong phòng phẫu thuật.

“Anh cả, anh hai, anh ba, chào buổi t Anh Thy cười híp mắt.

“Ừm” Đế Hoàng Minh.

“Đang ở đâu đó?” Đế Hạo Thiên.

“Em đang đi biển với Tư Hải Minh, còn có sáu đứa nhỏ” Đế Anh Thy nói.

“Bọn trẻ cũng ở đấy sao?” Phản ứng của Đế Bác Lâm là lớn nhất.

“Đều đã đi ngủ rồi” Đế Anh Thy nói.

“Bây giờ em đang ở một mình trong phòng sao?” Đế Hạo Thiên không quá tin tưởng hỏi lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK