Mục lục
Truyện Sáu Tiểu Bảo Bảo Đáng Yêu Tổng Tài Thảm Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1616

 

Hơn nữa nếu như Lạc Du Cẩn tuổi xuân mất sớm, thì chẳng phải đống tài sản kia sẽ thuộc về Lam Kiều Nhi hay sao? Làm gì có chuyện tốt như vậy chứ? Ông cụ Lạc lại càng giống người già mắc chứng hay quên, vậy thhif phân chia tài sản liệu có chính xác hay không?

 

Chẳng mấy chốc Vô Tội người vốn chưa từng uống rượu bởi vì quá ham uống mà khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ bừng, đầu óc quay cuồng say khướt nằm bò trên bàn, không hề động đậy.

 

“Cô Lam? Lam Kiều Nhi?” Chu Nhược Hân thử gọi vài tiếng, nhưng Vô Tội không có bất cứ phản ứng gì.

 

Chu Nhược Hân vô cùng đắc ý, làm sao cô ta có thể thua một đứa con gái quê mùa chứ? Chuyện này cũng quá dễ dàng rồi!

 

Mấy người thanh niên trẻ tuổi dựa lại gần, cô ta xách chiếc túi hàng hiệu của mình lên rồi nói: “Giao người cho các anh đó.”

 

Cô ta nói xong rồi bỏ đi.

 

Mấy người đàn ông vây quanh một cô gái trẻ là có ý gì chứ? Suy cho cùng đầu óc cũng không nghĩ ra được thứ gì lành mạnh cả, dù sao thì họ được lệnh phải hủy hoại cô ta. Điều quan trọng nhất đối với một người con gái là gì? Đó chính là sự trong sạch cùng với tôn nghiêm.

 

Một trong những người đàn ông đang định nắm lấy cánh tay của Vô.

 

Tội, nhưng khi tay vẫn còn chưa chạm vào được thì vẻ mặt đã hơi thay đổi. Vô Tội trông vẫn còn say đang nằm bò, nhưng những ngón tay trắng nõn của cô ta dường như có ý thức phản ứng lại, trực tiếp siết chặt cổ tay của người đàn ông.

 

Tưởng chừng như vô hại nhưng lại khiến người đàn ông không thể nhúc nhích được.

 

Anh ta cố gắng giãy dụa mấy cái nhưng lại không có cách nào thoát ra, ngược lại cánh tay ngày càng trở nên tê dại.

 

“Ap”

 

Sau khi mấy người đàn ông khác tỉnh táo lại muốn tiến lên giúp đỡ.

 

Vô Tội ngẩng đầu lên, đôi mắt vẫn hơi đờ đẫn bởi tác dụng gây mê của cồn, sau đó bàn tay dùng sức lật mạnh, khiến cho người đàn ông kêu lên thảm thiết. Vô Tội nhấc chân dồn sức đá văng ra ngoài, năm sáu người đều bị cô ta đá lăn thành một đống. Sức chiến đấu có vẻ không tôi.

 

Vô Tội đứng dậy rồi đi về phía mấy người họ như thể ma quỷ: “Chúng mày có biết không? Trước giờ thợ săn luôn xuất hiện với dáng vẻ của con mồi, sau đó sẽ xé xác từng người một trong số chúng mày!”

 

Mấy người đàn ông sợ hãi tới mức không dám nhúc nhích.

 

Rồi họ lại nghĩ, chẳng lẽ mấy tên đàn ông như họ lại không thể giải quyết được một con nhóc còn hôi sữa hay sao?

 

Vì vậy một tên trong số đó hét lên: “Lên thôi!”

 

Mấy người đàn ông vừa nghe thấy vậy lập tức nhào lên.

 

Vô Tội nhân cơ hội lách người qua kẽ hở giữa bọn chúng, cơ thể lưu loát hành động nhanh nhẹn. Sau đó cô ta nhảy vọt đến sau lưng thay đổi vị trí, hai tay nhanh chóng ra đòn tấn công, mỗi tay đánh vào vị trí cột sống phía trên của mỗi người, hai người này đột nhiên mắt trợn trừng rồi ngã gục xuống đất, hai mắt mở to, không còn hơi thở.

 

Tiếp theo Vô Tội vớ lấy chai rượu trên bàn của người kia rồi đập lên đầu của một tên khác, phát ra một tiếng bộp, rồi sau đó dùng sức đâm mạnh chiếc chai đã bị vỡ vào bụng của tên còn lại.

 

Chỉ đúng một hơi cả năm người đàn ông đều đổ rạp trên đất, kẻ chết người ngắc ngoải.

 

Sau khi Vô Tội giải quyết xong xuôi, cô ta chạy ra ngoài đi tìm Chu Nhược Hân, cô ta nhất định phải giết chết con mụ đó.

 

Vô Tội bước lảo đảo trên lòng đường, đầu càng lắc càng cảm thấy chóng mặt.

 

Cảm giác đó hơi giống với ăn phải cỏ gây mê lại vừa không giống.

 

Đúng lúc đó một chiếc xe tải lớn đang lao xuống dốc.

 

Bởi vì là ban đêm cho nên ánh sáng không được tốt.

 

Chính vì vậy khi tài xế lái đến gần mới phát hiện ra có người ngồi trên đất, dọa cho ông ta vội vàng đạp phanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK