Mục lục
Truyện Sáu Tiểu Bảo Bảo Đáng Yêu Tổng Tài Thảm Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1290 (2287) MẸ ƠI, CON YÊU MẸ!

Edit By Trà Nữ Lê

Sáu đứa bé không nói lời nào bởi vì không nghĩ là ai sẽ tắm đầu tiên

“Vầy được không mẹ? Bảo Nam tắm đầu tiên, sau đó là Bảo Vỹ, Bảo Long, Bảo My, Bảo Hân và Bảo An?” Đế Anh Thy đầu óc mơ màng hỏi

“Mẹ ơi, trong nhà chúng ta không cần xếp hàng tắm!” Bảo Vỹ nói

“A, chuyện này…” Đế Anh Thy cười vì đầu óc mình phản ứng không kịp

“Mẹ ơi, chúng ta có thể phân làm 2 để tắm, con trai tắm với con trai, con gái với con gái!” Bảo My nói

“Cách này không sai. Vậy…đi tắm nhé?” Đế Anh Thy xoa xoa khuôn mặt mũm mĩm của Bảo An “Bảo An, Bảo Long, còn có còn có…”

“Còn có Bảo Nam!” Bảo Nam nói

“A đúng, Bảo Nam, ba con đi tắm trước, tắm xong đến lượt Bảo Vỹ, Bảo My, Bảo Hân…”

Bảo An, Bảo Long, Bảo Nam đi đến phòng tắm, Đế Anh Thy tựa đầu vào thành giường chơi cùng với Bảo Vỹ, Bảo My và Bảo Hân. Bảo My leo lên người của mẹ không muốn xuống. Bảo Vỹ nằm ở bên cạnh, bàn chân nhỏ lắc qua lắc lại. Lấy chiếc nhẫn của mẹ ra rồi đeo lại, cứ thế chơi rất vui

Bảo Hân ôm mẹ, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào mặt mẹ “Con yêu mẹ!”

Đế Anh Thy trên mặt hơi say liền nở nụ cười “Mẹ cũng yêu các con, rất rất là yêu”

“Con…con cũng yêu mạ…” Bảo My nói

“Con yêu mẹ!” Bảo Vỹ nói

Đế Anh Thy nhìn trên ngón tay của các con đang đeo chiếc nhẫn, trước đó đã đeo, nhìn kiểu dáng là biết ai mua. Vẫn là không có nguy hiểm

Không giống chiếc của nàng, là vũ khí. Sẽ bảo vệ bản thân lúc cần thiết

“Mẹ ơi, nếu về đảo Trân Châu, có thể dẫn bọn con cùng đi không?” Bảo Hân hỏi

“Chúng con thích ở đảo Trân Châu” Bảo Vỹ nói

“Con nghĩ ở…” Bảo My

Đế Anh Thy chưa từng nghĩ đến chuyện này, nàng sao có thể đem đi được? Mấu chốt là Tư Hải Minh đã nói trước với nàng biết

Muốn cùng định cư tại Đông Nam Á

Đế Anh Thy một vạn lần đều không đồng ý

Nếu qua kia thì vĩnh viễn nàng sẽ không thoát khỏi Tư Hải Minh

Tư Hải Minh đang có ý gì, nàng còn không biết sao?

Thật không hiểu tại sao anh lại nhất định phải đuổi theo nàng, tâm tính đáng sợ cố chấp vẫn như trước đây…

“Các con ở bên này mẹ có thể đến thăm các con, hiện tại không phải là đang ở cùng các con sao?” Đế Anh Thy nói

“Không giống, cách mẹ xa quá!” Bảo Vỹ nói

“Muốn gặp mẹ, lại muốn đi học, thật là khó” Bảo Hân nói

“Mẹ rất quan trọng…” Bảo Vỹ lên tiếng

“Thế nhưng bên này có Bác, Tư Thái Lâm, thì phải làm sao?” Đế Anh Thy hỏi

“Bác với Tư Thái Lâm cũng cùng đi!” Bảo Vỹ nói

Đế Anh Thy thầm nghĩ, các con muốn nhưng ba của các con chắc gì đã đồng ý. Rồi lại đem theo Ba con Tư Thái Lâm nữa chứ

Tư Hải Minh thật sự là điên rồi, vì đi Đông Nam Á liền bỏ lại tất cả mọi thứ ở bên này…

Phảng phất trong mắt của hắn chỉ có nàng cùng con…

Đế Anh Thy rõ ràng nếu là mình tuyệt đối không làm được…

Sáu đứa trẻ tắm xong liền bò lên giường, Đế Anh Thy từ hơi say rượu trở thành say ngủ

Giọng rượu đều mang theo ngáy ngủ

Mí mắt nặng nề cụp xuống, Bảo Nam hôn lên mặt “Mẹ ơi, muốn tắm không, chúng con giúp em tắm được không?”

Đế Anh Thy cố gắng mở to mắt, trước mặt là sáu cái đầu nhỏ, không khỏi cười nhẹ liền đứng dậy “Không cần, mẹ có thể tự làm”

Nói thật, nếu không phải bọn nhỏ cứ nhìn chằm chằm đêm nay nàng đều có thể không tắm, không rửa mặt, không rửa chân mà ngã xuống giường ngủ một giấc rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK