Mục lục
Truyện Sáu Tiểu Bảo Bảo Đáng Yêu Tổng Tài Thảm Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1293 (2290) DỰ TÍNH BAN ĐẦU CỦA ANH

Edit By Trà Nữ lê

Thế là anh lập tức lên kế hoạch. Đối với anh trong chuyến đi này có người ngoài cũng không hẳn là xấu. Nếu không thì hai người kia làm gì có khả năng bước lên du thuyền của anh!

Tần Kính Chi biết làm ra rượu, rượu là vũ khí rất tốt, Đế Anh Thy tửu lượng lại thấp, ánh liền cho người thay đổi rượu trên du thuyền

Chờ Đế Anh Thy uống say, anh liền có cơ hội thân cận với nàng

Chỉ là khi anh nhìn Đế Anh Thy tắm thì lại không kiềm chế nổi bản thân

Âu yếm người phụ nữ của anh đang tắm rửa, anh sao có thể kiềm được chứ

Nhìn nàng bây giờ trong lòng lại không khỏi hối hận sự ham muốn của mình…

Tư Hải Minh khoác thêm áo ngủ bước ra khỏi phòng. Đế Anh Thy mới chậm rãi mở mắt ra, bên trong còn đọng nước mắt

Đây chính là mục đích của anh sao?

Tại sao lại biến thành bộ dạng này?

Nàng không nghĩ…

Đế Anh Thy nội tâm rất đau khổ…

Không bao lâu Tư Hải Minh đem ly mật ong tiến đến, ngồi xuống mép giường, ôm Đế Anh Thy đến “Thy, uống chút nước mật ong, không thì mai sẽ đau đầu”

Đế Anh Thy đưa tay hất văng ly nước, nàng muốn đập nó đi nhưng Tư Hải Minh hành động nhanh hơn nàng, để nàng vung hụt tay

“Uống nước mật ong, buổi tối anh sẽ không đụng vào em” Tư Hải Minh nói

Đế Anh Thy chần chờ, không phải vì điều kiện đưa ra rất hấp dẫn mà chính là lúc này nàng không còn sức để phản kháng

Tư Hải Minh chắc chắn là muốn ngủ lại ở đây, nhưng anh lại muốn làm gì thì nàng sẽ làm sao đây? Lấy cái chết để dọa sao? Thật là buồn cười!

“Hy vọng anh nói được làm được…” Đế Anh Thy cầm lấy ly nước, uống hết phân nữa ly nước mật ong “Được chưa?”

Lòng bàn tay Tư Hải Minh vẫn giữ nguyên trên khuôn mặt nàng “Ừm, ngủ đi”

Đế Anh Thy đẩy tay anh ra, ngã xuống, đưa lưng về phía anh

Tư Hải Minh nằm xuống sau đó, đúng là anh không đụng vào nàng. Hai người ở giữa có một khoảng cách

Đế Anh Thy không thắng nổi tửu lượng nên tâm trí phòng bị của nàng giảm xuống cực điểm, không lâu liền ngủ say

Đông tác Tư Hải Minh lúc này mới quay qua kéo nàng lại, một nụ hôn ôn nhu đặt lên môi nàng

Cứ đơn thuần như vậy mà ôm nàng đi ngủ, đây chính là dự tính ban đầu của anh

Anh tuyệt nhiên không nuốt lời, ôm đi ngủ so với ‘đụng’ đối với anh có sự chênh lệch rất lớn

Đến khi Đế Anh Thy có lại ý thức, trở mình, tay đụng bên cạnh cũng không có ai, trên giường chỉ có một mình nàng

Nàng nằm ở chính giữa, không nhìn ra có người thứ hai đã ngủ qua

Cho nên, Tư Hải Minh không chỉ có không đụng nàng. Nàng nghĩ xem ra anh còn biết điều…

Dù sao hôm nay nhất định phải về đảo Trân Châu

Không muốn tiếp tục ở lại nơi này

Nàng không thể đảm bảo sự việc sẽ đi theo mong muốn của mình

Ví như ra biển, ví như say rượu, ví như để Tư Hải Minh xâm nhập vào phòng của nàng rồi làm gì với nàng…

Một suy nghĩ tiêu cực xảy ra, phảng phất như mình bị người ta lừa nhưng mà nàng không tìm ra sơ hở, chỉ là có một cảm giác như thế…

Đế Anh Thy ra khỏi phòng, đi vào phòng khách, chỉ thấy một mình Tư Hải Minh ngồi trên ghế, trên tay còn cầm điện thoại

Tần Kính Chi, Kiều Như An rồi mấy đứa nhỏ đâu…

Tư Hải Minh dường như nhìn ra nghi ngờ của nàng “Mọi người đang ở tầng trên”. Anh đứng dậy, đi đến trước mặt Đế Anh Thy, đứng vững chai, vóc dáng cao lớn khiến cho người khác cảm giác bị áp bách “Ngủ ngon không? Đau đầu không?”

Đế Anh Thy không muốn trả lời anh, bởi vì chuyện tối hôm qua càng khiến cho nàng cảnh giác Tư Hải Minh hơn. Thân thể không khỏi lui về sau hai bước, kéo khoảng cách hai người ra thêm tí nữa

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK