Mục lục
Truyện Sáu Tiểu Bảo Bảo Đáng Yêu Tổng Tài Thảm Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1252 (2234) EM ĐỐI VỚI ANH MỘT CHÚT CẢM GIÁC ĐỀU KHÔNG CÓ

Edit By Trà Nữ Lê

Đế Anh Thy cúi thấp ánh mắt nhìn xuống, nụ cười chua sót “Anh thật có lòng, tôi còn phải cảm ơn hung thủ giết người sao? Tư Hải Minh, nếu không phải vì con tôi nhất định sẽ giết anh”

Tư Hải Minh mắt đen xẹt qua đau đớn, hốc mắt đều chuyển màu đỏ, trái tim nhưng có ngàn lỗ thủng đau đơn, khó chịu khiến cho toàn thân anh run lên như đang sợ

Đế Anh Thy hít một hơi thật sâu “Cho tôi một chút yên lặng”

Tư Hải Minh hầu kết chuyển động, nuốt nước bọt nhưng tự như là đang nuốt máu…

“Anh đứng kia đợi em” Tư Hải Minh cố gắng chịu đựng cảm xúc, quay người rời đi

Đế Anh Thy nhìn lên tên của Tư Viễn Hằng, hốc mắt nóng lên, nước mắt chuẩn bị rơi, muốn nói cái gì đều cảm thấy có nói gì cũng không còn ý nghĩa

Nếu như không phải vì bảo vệ nàng, Tư Viễn Hằng căn bản liền sẽ không bị chết

“Hiện tại anh không cần lo lắng cho em, em đã tìm thấy người thân, các anh của em rất lợi hại, sẽ bảo vệ em. Tư Viễn Hằng nếu có kiếp sau em hy vọng anh sẽ có được tình yêu hạnh phúc, gia đình hòa thuận, cả đời hạnh phúc” Đế Anh Thy nghẹn lòng

Đứng tại trước mộ của Tư Viễn Hằng hồi lâu, mới quay người rời đi

Đi xuống bậc thang,cảm xúc dần quay về

Không nhìn Tư Hải Minh ở dưới đang đứng đợi, đi ngang qua mặt anh, tuyệt đối không muốn ngồi cùng xe với anh để trở về. Ở đây nhiều đường lớn chắc chắn sẽ có xe

“Thy, em đi đâu?”

Bóng đen cao lớn chặn lại phía trước mặt của nàng, Đế Anh Thy chậm rãi ngẩng đầu, nàng lạnh lùng ánh mắt nhìn anh khiến cho trái tim Tư Hải Minh đau nhói

“Xe ở bên kia” Tư Hải Minh nói

“Tôi không muốn đi cùng xe với anh” Đế Anh Thy dự định đến trường nhìn con, xem xong sẽ quay về đảo Trân Châu

“Không muốn gặp anh?”

“Đúng” Đế Anh Thy trả lời dứt khoác không chút do dự, thân mình chuyển động đi. Nhưng mà hành động ai đó xiết chặt, bị kéo trở về, lần nữa đối mặt với Tư Hải Minh, khoảng cách gần nhau khiến cho Đế Anh Thy toàn thân cứng đờ “Anh muốn làm gì?”

“Đừng đi” Tư Minh Hàn cất giọng buồn rầu nói

“Tại sao không đi? Tôi và anh đã không có bất cứ quan hệ nào” Đế Anh Thy giãy giụa, nhưng Tư Hải Minh hai cánh tay siết chặt như kìm sắt, làm thế nào cũng không thoát ra

“Em đối với anh một chút cảm giác đều không có?”

“Không có”

“Không đúng!” Tư Hải Minh không muốn tiếp nhận câu trả lời của nàng “Em đã nói, em từng nghĩ chúng ta sẽ kết hôn, Thy, chúng ta kết hôn, anh sẽ không làm em tổn thương một chút nào, em muốn gì anh đều làm, chỉ cần em đừng…cự tuyệt anh!”

Đế Anh Thy nhớ lại lời mình từng nói trong lúc đang tự đốt chính mình, lúc đó nàng đã gọi cuộc gọi cuối cùng cho anh

“Tôi thật sự cảm ơn anh đã nhắc lại, để cho tôi nhớ ra…thời điểm đau khổ. Cứ nghĩ tôi muốn kết hôn đi, nhưng tất cả cùng vì con, hiện tại thì không cần” Đế Anh Thy không nói thật, lúc đó nàng thật sự muốn kết hôn cùng anh, không chỉ là muốn con cái có một gia đình hoàn chỉnh mà còn có…nàng dựa dẫm vào Tư Hải Minh…

“Chỉ là con cái? Hả? em ở cùng với Ba của anh ghi âm lại là vì cái gì? Nếu như đối với anh em không có cảm giác, em sẽ giúp anh?” Tư Hải Minh hai tay vững vàng nắm lấy nàng, mặt sát nhau khí tức thô chìm vừa khẩn trương

Đế Anh Thy bị hỏi đến khiến cho nàng nhớ lại, một đoạn ghi âm?

Nàng cười lạnh “Anh nghĩ tôi làm vậy là vì anh sao? Anh muốn biết mục đích thật sự không?

Tư Hải Minh mắt đen hơi run, hô hấp cố gắng thả nhẹ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK