Ngôn Ngọc nhìn thấy là Lãnh Nhiên đã dẫn Angela đi, tinh thần đã đỡ hơn nhiều, rồi nhìn Mạc Thanh Yên trên giường, ngủ rồi mà vẫn khóc, khiến người khác đau lòng.
Anh ra bên ngoài gọi điện Lãnh Nhiên: " Ở đâu?"
Lãnh Nhiên cuối cùng cũng dỗ được Angela ngủ, giơ tay lau mồ hôi
Ở nhà? Có chuyện gì?
Bây giờ hắn đã biết nuôi con nít cực như thế nào, hôm nay dẫn cô bé đi công viên, tiểu nha đầu này cứ bắt hắn ôm, hai tay cũng sắp rụng, lúc ăn cơm, lần nào cũng làm rơi cơm, tính cầu toàn của anh buộc phải làm sạch
Lúc tắm, cả phòng tắm đều bị nha đầu này phá hoại, nước lênh láng khắp nơi, áo của hắn cũng bị làm cho ướt. Đến lúc ngủ thì la hét tìm mẹ.
Vẫn là hắn ôm con bế đi qua đi lại trong phòng, cuối cùng mới chịu ngủ. Hắn đã sớm mệt muốn chết, quần áo thì ướt, cả người đầy mồ hôi. Cảm giác giống như cả tuần không được ngủ, thật sự rất mệt mỏi, quá mệt mỏi.
Hắn ngồi bệt xuống mặt đất, nhắm mắt nghe điện thoại.
" Tìm tôi có việc gì? " Nếu muốn tìm hắn ta để uống rượu, hắn cũng không còn sức để đi
Lãnh Nhiên, ngươi chết chắc rồi.
Nghĩ đến Tuyệt, tính tình kỳ lạ, bĩu môi lúc nào cũng như cười nhưng lại không phải cười, vẻ mặt rất thân thiện vậy, nhưng mà tên đó rất dữ, không phải hiền.
Sao vậy?
Lãnh Nhiên quyết định, không được sinh con, tuyệt đối không được sinh, nếu không hắn cảm thấy bản thân muốn chết.
Anh dẫn con người ta đi mà không nói một tiếng, người ta không gấp ư?
Nếu tên đó ở kế bên anh, anh nhất định sẽ đá vài cái, khỏi phải nói Tuyệt sẽ đối phó anh ta như thế nào?
Lãnh Nhiên đột nhiên ý thức vấn đề này.:"Ây da, tôi quên mất, nuôi con mệt chết, hoàn toàn không suy nghĩ bình thường được."
Hắn đã quên mất chuyện này, nghĩ đến Mạc Thanh Yên đang gấp muốn chết, sau đó nghĩ về người đàn ông tuấn tú bất phàm.
Oh my god.
Hắn nên bỏ trốn hay là đợi thêm một chút nữa sẽ xuất hiện
Đợi đi, chúng tôi qua đón con bé, Ngôn Ngọc nói xong cúp máy
Sau đó Khối Băng và Dương Quang đi đến, " Mẹ, chúng con đã tìm được Angela. "
Mạc Thanh Yên nghe được lời đó, đột nhiên ngồi lên: " Tìm thấy rồi sao?"
Dương Quang đưa điện thoại đến trước mặt cô, " Chính hắn dẫn MM đi, chỉ cần đến chỗ hắn ta là được."
Lãnh Nhiên họ đều biết, biết được anh ta không làm hại đến Angela, thì yên tâm được phần nào.
Mạc Thanh Yên nhìn thấy Lãnh Nhiên, thở một tiếng dài, "Nha đầu chết tiệt, lần sau như vậy nữa, tôi sẽ đánh gãy chân."
Lúc nào cũng hù nguời như vậy, tim cô ấy trước sau cũng có vấn đề, yêu tinh rắc rối nhỏ
Một tiếng rưỡi sau, mấy chiếc xe dừng ngay trước biệt thự của Lãnh Nhiên, anh ta nghe tiếng xe chạy xuống lầu, người làm hỏi hắn.
Thiếu Gia, cậu còn chưa ngủ?
Lãnh Nhiên vẫy tay, " Các ngươi đi nghỉ đi."
Anh ta đích thân mở cửa, Ngôn Ngọc vào trước, chỉ hắn: "Tuyệt về rồi thì cậu sẽ thảm."
Lãnh Nhiên thở dài một tiếng, " Tôi gấp quá nên quên."
Mạc Thanh Yên bước vào nhà, cô ta đã đổi bộ y phục đơn giản, quần dài màu đen, áo thun màu trắng. Cô lạnh lùng hỏi: " Cậu dẫn Angela đi mà không nói với người nhà một tiếng ư?"
Đêm nay có bao nhiêu người chạy ở bên ngoài, sân bay, trạm xe lửa, trạm xe buýt, đều chỉ để điều tra, tìm Angela..
Lãnh Nhiên ôm lấy Mạc Thanh Yên,:" Tiểu Yên, thì ra nuôi con cực như vậy! Hôm nay tôi mệt chết đi được, Angela nhìn nhỏ vậy, bế lên mệt chết, rồi nó quá tinh ranh, tôi còn sợ lạc mất nó
Lúc này một bóng dáng thẳng đứng xuất hiện, nhìn Lãnh Nhiên đang ôm Mạc Thanh Yên, sắc mặt tối dần