Lưu Nguyệt Nguyệt vẫn nhìn chằm chằm Mạc Thanh Yên, biết cô gần đây thường xuyên gặp mặt Lệ Đình Tuyệt.
Vừa rồi người của cô ta gọi điện đến, nói Mạc Thanh Yên đang ở trong Tú Nhi, hơn nữa cả Lệ Đình Tuyệt cũng có mặt."Tôi khẳng định với cô, đây là vật rất quan trọng đối với Mạc Thanh Yên."Nói xong hai người nhìn nhau cười, sau đó mở cửa xe đi xuống.
Sau khi xuống xe, Lưu Nguyệt Nguyệt nhìn thấy Mạc Thanh Tuyết đi giày cao gót 10cm, không khỏi nhíu mày."Cô cũng đã mang thai hai tháng rồi, sao còn đi giày cao gót thế?"Mạc Thanh Tuyết vốn không cao lắm, nếu không đi giày cao gót, trông cô ta có vẻ lùn, cô ta đã không có dáng người hoàn mỹ, như thế nào có thể chịu được dáng vẻ thấp bé kia của bản thân.
Vì vậy nên mới mặc kệ cục cưng trong bụng, dù sao thì đứa nhỏ này cũng xuất hiện không đúng thời điểm rồi."Không có việc gì đâu, tôi sẽ đi cẩn thận, chúng ta mau đi thôi."Trước đó Lưu Nguyệt Nguyệt đã chuẩn bị kĩ lưỡng mọi thứ, cô ta lấy ra hai bộ quần áo của nhân viên hội trường, để hai người có thể trà trộn vào.
Hai người đổi quần áo xong, liếc mắt nhìn nhau một cái, trông cũng khá giống.
Mặc trên người quần áo nhân viên màu đen, hai người nháy mắt như có thêm động lực."Nguyệt Nguyệt, cô chuẩn bị những thứ này rốt cuộc là có kế hoạch gì?"Lưu Nguyệt Nguyệt nở nụ cười âm hiểm, "Phá hỏng chương trình của cô ta, để cô ta không thể sống yên ổn!"Dù sao cô nhất định phải trả thù cho Kỳ Vi, Mạc Thanh Yên, đời này nếu không phải cô chết thì là tôi chết.
Mạc Thanh Tuyết ngẫm lại, "Được, để cho cô ta không sống nổi ở Lâm Thành này đi."Hai người đều nghĩ rằng Mạc Thanh Yên làm việc ở đây, thì chỉ cần lên kế hoạch khiến cô mất việc là được.
Nghĩ đến việc này hai người như được tiêm thêm máu gà, hăng hái đi về phía thang máy.
Đến hội trường phát ngôn, nhìn thấy sân khấu tươi đẹp, cùng nhân viên bận rộn bên trong.
Mạc Thanh Tuyết có chút giật mình không tin được, nha đầu kia trước đây không phải là ngốc muốn chết sao, là cái loại ngu ngốc không cần mạng ấy.
Bây giờ thế nhưng có thể làm ra sự kiện lớn thế này, quả thật là khiến cô ta nhìn với con mắt khác đấy.
Nghĩ đến bản thân ngoài trừ thân phận nhị tiểu thư Mạc gia, cô ta cái gì cũng không có, liền thấy cực kỳ ghen tị, cũng có cảm giác không phục.
Vì vậy càng thêm kiên định quyết tâm gây khó khăn cho Mạc Thanh Yên.
Cô ta dựa vào đâu mà có được mọi thứ, còn cô luôn luôn vị cô ta chèn ép, cả ngày bị cô ta khi dễ.
Vì vậy nên đáy lòng cô thấy rất khó chịu, bây giờ nhất định phải làm gì mới được.
Hai người nhìn xung quanh hội trường, không tìm thấy thứ gì có thể phá hỏng.
Lưu Nguyệt Nguyệt chỉ chỉ bên cạnh, "Bên kia chính là triển lãm trang sức của bọn họ, cô cảm thấy nếu như làm mất sẽ có hậu quả thế nào?"Mạc Thanh Tuyết lạnh lùng cười, "Nguyệt Nguyệt, cô làm tốt lắm, thừa nước đục thả câu, chúng ta mau tiến hành thôi."Hai người đi ra khỏi hội trường, tiến đến căn phòng bên cạnh, bị hai người bảo vệ cao lớn khỏe mạnh đứng bên ngoài chặn lại, Lưu Nguyệt Nguyệt lấy thẻ công tác ra, "Chúng tôi là nhân viên ở đây."Hai người bảo vệ nhìn thoáng qua, rồi tránh đường cho bọn họ vào.
Tiểu Ngư đang ngồi trên ghế nghịch điện thoại, thấy hai người nhân viên đi vào, liền đứng lên hỏi."Hai người có việc gì không?"Lưu Nguyệt Nguyệt tiến lên trước, "Cô là thư kí Lưu đúng không, hội trường bên kia có việc tìm cô, bên đó cần có người quản lí, vậy mà tìm một người cũng không có."Lưu Ngư nhìn đống trang sức trên bàn, biết ở đây có camera theo dõi, hơn nữa bên ngoài còn có bảo vệ, hẳn là sẽ không xảy ra việc gì, "Hai người giúp tôi trông chừng ở đây một lúc được không? Tôi qua bên kia xem có việc gì? Sẽ quay lại ngay lập tức."Lưu Nguyệt Nguyệt cùng Mạc Thanh Tuyết gật gật đầu, "Cô đi đi, chúng tôi ở đây trông giúp cô."Lưu Ngư vừa mới đi ra khỏi phòng, hai tay Mạc Thanh Tuyết liền ôm ngực, "Thì ra nhân viên của Mạc Thanh Yên cũng ngu ngốc y như cô ta vậy, đơn giản như thế đã bị chúng ta lừa đi rồi."