Mạc Thanh Yên cùng với Trần Bang Thiển đi dạo buổi chiều, ăn bữa trưa xong, hai người đều cảm thấy mệt, muốn đi ngủ.
Tiểu Ngũ, không phải cậu vẫn chưa hẹn được với thầy châm cứu sao, hay để tôi thử xem?
Anh muốn xem tên này có thực sự tàn hay không, nếu như liệt thật, cô ấy càng không muốn để Tiểu Ngũ gả cho anh ta.
Như thế không phải hại cả đời Tiểu Ngũ sao, hơn nữa anh trai vẫn luôn thích cô ấy, cô cũng muốn anh phải đau lòng.
Đương nhiên là phải giúp người nhà rồi, vì thế chuyện châm cứu, hôm nay cô nhất định phải thử.
Mạc Thanh Yên nhảy dựng lên:" Cậu đừng có làm loạn."
Việc này cô sẽ không làm, có thể chơi đùa sao? Nghĩ đến Lệ ĐÌnh Tuyệt, cô không thể để cô ấy dính vào.
Đau lòng sao.
Trần Bang Thiển quay sang nhìn cô thận trọng, mà khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Thanh Yên có chút hồng nhạt:" Không sao, anh ấy vốn dĩ cũng không may, cậu đừng có để anh ấy lại đen đủi trong tay cậu nữa."
Được thôi, cậu nói mình như thế.
Hai người ồn ào một lúc, lúc đó điện thoại Mạc Thanh Yên kêu, cô lấy điện thoại ra.
Nhìn thấy tin:"Tôi người đàn ông", chuẩn bị nghe tiếp.
Nhưng mà Trần Bang Thiển nhìn thấy, liền cướp lấy:" Tôi người đàn ông, Tiểu ngũ, gọi như thế buồn nôn quá đi, có phải hai người đã lên giường với nhau không?
Mạc Thanh Yên cướp lấy điện thoại,"Không có, chúng mình chỉ mới hôn thôi."
Nói xong cô liền quay đầu đi, nghe tiếp điện thoại.
Alo…...
Anh đã họp xong rồi, sao em còn chưa về.
Vốn dĩ công ty có rất nhiều việc anh cần xử lú, nhung mà nghĩ đến cô đang ở nhà, liền quyết định mang công việc về nhà làm.
Không ngờ rằng, cô không có nhà, cuộc hẹn với bạn bè vẫn chưa kết thúc, lòng chiếm hữu mạnh mẽ của đàn ông thật khó chịu.
Anh đẹp trai, tôi là bạn thân của Tiểu Yên, hôm nay tôi muốn ở nhà anh, có đón tiếp không.
Điện thoại bị Trần Bang Thiển cướp lấy, lời nói đã nói ra rồi.
Mạc thanh yên không nghĩ đến chuyện dẫn cô đến, tiểu nha đầu này có lúc những chuyện muốn làm, ai cũng không cản nổi.
cô cướp điên thoại lại, sau đó nói.
Em có thể dẫn cô ấy qua không?
Lệ Đình Tuyệt biểu cảm ấm áp, cần giới thiệu anh với bạn của cô ấy, đây là chuyện tốt.
Em bây giờ là chủ nhân của Lệ gia, vậy nên em tự quyết là được.
Mạc Thanh Yên cười nhẹ, câu này cô thích nghe, vì thế tắt máy, sau đó chỉ vào Trần Bang Thiển.
Mình có thể đưa cậu đến, nhưng mà cậu đừng có gây chuyện đấy.
Xem như là cảnh cáo, tiểu nha đầu này lắm trò, sợ đến lúc đấy cô lại muốn châm cứu, làm cho người ta bị ngộ thương.
Trần Bang Thiển chớp mắt," Ay, cứ như nói với người ngoài, Mạc Thanh Yên, tớ thật thất vọng về cậu, tớ phải bảo anh trai tìm ban trai cho tớ, mặc kệ cậu."
Nghe thấy Trần Bang Thiển kêu tên, Mạc Thanh Yên có chút sợ," Ừm, cậu không phải là bạn tốt sao, chuyện gì tớ cũng nói với cậu, cậu còn muốn bán tớ, thật quá đáng."
Trần Bang Thiển thở nhẹ một cái, thầm nghĩ, anh trai, anh quá nghiêm khắc với tiểu ngũ. Cô ấy không biết anh thích cô ấy, thật bi ai."
Được, tớ không nói, có điều hôm nay tớ nhất định phải thử anh ta, xem có đáng để cậu yêu không
Cậu đừng có đùa quá là được.
Mạc Thanh Yên liền đưa cô đến biệt thự của Lệ Đình Tuyệt, dì Trương đi đến.
Mạc tiểu thư, thiếu gia đang ở trong phòng.
Sau đó nhìn Trần Bang Thiển" Vi này là?"
Tôi là bạn của Tiểu Yên, gọi tôi là Thiển Thiển.
Cô tự nhiên thân quen với dì Trương, có được cảm tình của dì, sau đó cô cầm một hộp mỹ phẩm.
cái này tặng cho bác, dùng tốt lắm.
dì Trương ngạc nhiên," Không cần, tôi già rồi không dùng cái này.