Mục lục
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 193

Lâm Mai Chỉ cắt cổ tay?

Như vậy thì chuyện thú vị rồi đây.

Chuyện Lâm Mai Chỉ cắt cổ tay tự tử đúng thật là rất thú vị, nhưng mà một khi có dính dáng gì đó tới cô, đương nhiên Thẩm Thanh Ngọc sẽ không cảm thấy thú vị nữa.

Nhìn thấy một đám phóng viên đang chờ sẵn trước mặt, Thẩm Thanh Ngọc vội vàng đẩy nhẹ lên người Phó Ngọc.

Hải: “Mau buông tôi xuống”

Phó Ngọc Hải cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều phóng viên chó săn bỗng nhiên từ đâu xuất hiện, khiến cho anh ta phải trưng ra dáng vẻ nhíu mày hiếm thấy, khom người để Thẩm ‘Thanh Ngọc xuống, sợ cô đứng không vững, Phó Ngọc Hải còn duỗi một cánh tay ra để đỡ cô.

“Cô Thẩm, xin hỏi cô có cái nhìn như thế nào về chuyện cô Lâm Mai Chỉ tự sát?”

“Cô Thẩm, câu nói mới vừa rồi kia của cô Lâm Mai Phương là có ý gì?

Chuyện cô Lâm Mai Chỉ cắt cổ tay tự sát, liệu có quan hệ gì với cô hay không?”

Câu sau lại càng bén nhọn hơn câu trước, nhưng cũng có người chú ý tới cả vấn đề khác nữa: “Cô Thẩm, mới vừa rồi cô đã được cậu Phó ôm ra ngoài, hai người thân mật đến như vậy, xin hỏi, có phải cô và cậu Phó đang ở bên nhau đúng không?”

“Cậu Phó, xin hỏi có phải bây giờ cậu đã ôm được người đẹp về tay rồi không?”_¡ Chuyện Thẩm Thanh Ngọc châm biếm Bạc Minh Thành tối ngày hôm qua vẫn còn chưa hết nóng, hôm nay lại đụng phải nhiều tin tức có tính bùng nổ đến như vậy, bất kể là nhìn từ góc độ nào, chỉ cần lấy ra một tin đơn độc từ trong số này thôi cũng có thể trở thành chủ đề nóng.

Việc Lâm Mai Chỉ tự sát, dáng vẻ thân mật của Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải, lời chất vấn mới vừa rồi của Lâm Mai Phương đối với Thẩm Thanh Ngọc…

Đám phóng viên bắt chặt những điểm quan trọng này không ngừng đặt câu hỏi với Thẩm Thanh Ngọc, vốn dĩ tính cách của Thẩm Thanh Ngọc cũng không được coi là tốt lắm, hôm nay lại còn bị sốt khó chịu. Đối mặt với một đám phóng viên chó săn đứng chắn trước mặt, cô bị những tiếng tranh cãi ồn ào làm cho đầu đau đến ù đi.

Đúng vào lúc khi Thẩm Thanh Ngọc chuẩn bị nổi giận, đột nhiên cổ tay cô bị nắm chặt, Phó Ngọc Hải ở bên cạnh kéo cô hơi lùi về phía sau lưng anh ta, bản thân lại đứng ra chắn lấy những ống kính máy ảnh kia: “Tâm trạng của tôi hôm nay cũng không tệ lắm, không muốn so đo nhiều, nhưng nếu như mấy người còn tiếp tục hỏi mấy câu thế này, tôi cũng không dám đảm bảo, những thứ đồ coi như đang ở trên tay của mấy người, đến ngày mai không biết còn có thể nhìn thấy mặt chúng nữa hay không.”

Hai năm trước, dưới cơn nóng giận Phó Ngọc Hải đã phá hủy hết những đơn vị truyền thông đưa tin vạch trần chuyện của anh ta và một người mẫu mới, sự kiện này ai nấy đều biết.

Một câu nói nhẹ bỗng này của Phó Ngọc Hải, có thể nói là còn có tác dụng hơn sự quá khích cuồng loạn của bất kỳ ai.

Lời nói này của Phó Ngọc Hải vừa cất lên, đám phóng viên vốn dĩ vẫn đang nhao nhao xông lên lại anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, sau khi hai bên nhìn nhau một hồi, lại cùng ăn ý lùi vê phía sau.

Sau khi đám phóng viên vây xung quanh đã rút lui, Phó Ngọc Hải dẫn theo Thẩm Thanh Hải đi thẳng về phía bãi đỗ xe.

Trong số phóng viên vẫn còn có người không cam lòng, muốn đuổi theo Phó Ngọc Hải, nhưng khi nhìn thấy Phó Ngọc Hải đột ngột quay đầu nhìn bọn họ, mấy người kia cũng lập tức sợ hãi.

Chiếc xe chậm rãi lăn bánh ra khỏi bệnh viện, Thẩm Thanh.

Ngọc nhìn đám phóng viên ở phía sau kia qua gương chiếu hậu, chân mày nhíu lại càng lúc càng sâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK