Mục lục
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 239

Dường như Bạc Minh Thành bên cạnh không nghe thấy anh †a nói chuyện, nhấc chân đi thẳng lên phía trước.

Châu Du Dân hơi nhíu mày lại, lại nói thêm một câu: “Đêm nay cô ấy và Phó Ngọc Hải đứng chung, hai người vẫn rất xứng. ï Nghe được lời này của Châu Du Dân, rốt cục mặt mày Bạc Minh Thành nhíu lại.

Anh không nhịn được nhìn về phía Thẩm Thanh Ngọc bên kia, cô mặc một chiếc váy màu xanh sắm trễ ngực, đứng ở bên cạnh Phó Ngọc Hải mặc tây trang màu trắng, quả thực hai người giống trai tài gái sắc, vô cùng xứng đôi.

Nhưng làm sao Phó Ngọc Hải xứng với Thẩm Thanh Ngọc?

Anh thu ánh mắt, nhìn Châu Du Dân, cười lạnh một tiếng: “Cậu mắt mù sao?”

“Sao mắt tôi lại mù? Hai người đứng chung một chỗ quả thực cảnh đẹp ý vui, trai tài gái sắc mà?”

“Phó Ngọc Hải xứng với Thẩm Thanh Ngọc sao?” Châu Du Dân còn muốn phân tích hôm nay hai người Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải xứng như thế nào đột nhiên vui vẻ: “Chậc chậc chậc.”

Anh ta nhìn Bạc Minh Thành, cười không nói.

Bạc Minh Thành khó khi chột dạ, lạnh lùng thu tâm mắt lại.

‘Thẩm Thanh Ngọc cũng không muốn chạm mặt với Bạc Minh Thành, sau khi thấy anh và Châu Du Dân đi vào, cô tự giác đi đến nơi hẻo lánh.

“Bị cảm đã khỏi hẳn chưa?”

Tất nhiên Phó Ngọc Hải cũng đi theo cô chuyển đến nơi hẻo lánh, Thẩm Thanh Ngọc nhẹ gật đầu: “Sắp rồi.”

“Sắp rồi chính là chưa khỏi.”

Hai người đang nói chuyện, cũng không biết Trần Ánh Nguyệt từ đâu xuất hiện: “Tiểu Ngũ Tiểu Ngũ, nhanh nhanh nhanh, tớ nói với cậu một chuyện!”

Phó Ngọc Hải thấy Trần Ánh Nguyệt tới, chủ động lui hai bước sang một bên, để cho hai người nói chuyện.

Thẩm Thanh Ngọc nhìn Trân Ánh Nguyệt lỗ mãng chạy tới, nhíu mày: “Chạy nhanh như vậy, cậu bị chó đuổi sao?”

“Đừng để ý những chỉ tiết này mà Tiểu Ngũ! Tớ vừa nghe được một chuyện lớn!”

Thẩm Thanh Ngọc nhấp một miếng nước nho, bị Trần Ánh Nguyệt chọc cười: “Cậu vẫn nên thở xong hẳn nói!”

Trần Ánh Nguyệt vừa tức vừa gấp, nhưng đúng là cô ấy chạy vội, lúc này đang thở phì phò.

Nhìn thấy bên cạnh có người giúp việc đi qua, Trần Ánh Nguyệt đưa tay tùy tiện cầm một ly nước soda, uống hơn phân nửa, dần dần hòa hoãn cô ấy vội vàng nói cho Thẩm ‘Thanh Ngọc chuyện vừa rồi mình nghe trộm được: “Vừa rồi tớ ở chỗ rẽ lầu hai nhìn thấy đám Tô Nguyệt Lăng và Lý Duyên Sênh, họ chờ lát nữa cố ý làm váy cậu bị ướt bẩn, sau đó để người ta đưa chiếc váy họ đã chuẩn bị xong cho cậu mặc!”

Trong vòng tròn thượng lưu đều biết, đám Tô Nguyệt Lăng và Bạc Minh Tâm vẫn luôn không hợp nhau với Lý Duyên Sênh.

Buổi tối hôm nay đám Bạc Minh Tâm vì đối phó cô, thế mà giảng hòa với Lý Duyên Sênh rồi, trong lúc nhất thời Thẩm ‘Thanh Ngọc cũng không biết nên ngạc nhiên mị lực của mình quá tốt, hay nên cười họ ngu xuẩn đây.

Chẳng lẽ họ thật sự cho rằng, tìm người không liên hệ xuống tay với cô, Thẩm Thanh Ngọc cô không tra được trên đầu họ sao?

‘Thẩm Thanh Ngọc chỉ cảm thấy buồn cười: “Họ chuẩn bị váy gì thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK