Mục lục
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 56

Châu Du Dân ngồi trong quán một lúc lâu, anh ta nhận ra lượng khách hôm nay ít hơn một nửa so với thường ngày.

Anh ta liếc nhìn Bạc Minh Thành đang ngồi im lặng phía đối diện: “Minh Thành, cậu có thấy hôm nay.

bar rất vắng người không?”

Bạc Minh Thành nhướng mắt nhìn anh ta, vân không nói gì thêm.

Châu Du Dân cảm thấy nhàm chán, cầm điện thoại lên định rủ đám người Từ Việt Quốc đến đây chơi, anh ta gửi tin nhản, buồn chán nhấn vào story của bạn bè xem, thì phát hiện ra hầu hết story của mọi người đều đăng video ngản giống nhau.

Châu Du Dân nhìn thoáng qua một lượt thì nhận ra Thẩm Thanh Ngọc đang chơi trống.

Anh ta thân thờ trong giây lát, vô thức nhìn sang Bạc Minh Thành: “Minh Thành, vợ cũ của cậu ra mắt à?”

Đêm nay, quán bar “Mây” của Đàm Anh Phương có thể nói là khá náo nhiệt và sôi động. Lúc Thẩm Thanh Ngọc đến đây, quán gần như chật kín người và người, việc kinh doanh tối nay có thể coi sánh ngang với doanh thu của cả tuần sau.

Châu Du Dân kéo Bạc Minh Thành đi vào quán “Mây, vừa bước vào bọn họ ngay lập tức bắt gặp bóng dáng của Thẩm Thanh Ngọc trên sân khấu.

Trông cô hôm nay thật rực rỡ, mặc dù chỉ mặc chiếc áo len trảng và chiếc quần jeans đen đơn giản nhưng nó vân toát ra khí chất lạ lâm nào đó.

Trên sân khấu, Thẩm Thanh Ngọc cầm một chiếc dùi trống, vừa giãm chân vừa gõ vào các ô trống, cô lắc lư, gật đầu theo nhịp điệu, toàn thân đều rung chuyển mạnh mẽ. Nếu mà bảo anh không nhìn thấy cô thì điều này thật là khó mà.

Tuy quán bar mới khai trương nhưng khách đến cực kỳ đông, Châu Du Dân thậm chí còn không tìm được một chỗ để ngồi. Âm nhạc ở đây quá điên cưồng và bốc lửa, bầu không khí bùng nổ đến nồi cậu chủ Châu không thể chịu được mà phải rời khỏi ngay lập tức.

Đây không phải là lần đầu tiên Bạc Minh Thành bắt gặp Thẩm Thanh Ngọc trên sân khấu, so với sự lố bịch lần trước, hôm nay gặp lại cô trên sân khấu, †âm trạng của anh rõ ràng phức tạp hơn rất nhiều.

Châu Du Dân ở bên cạnh giống như một người điên, xung quanh toàn là tiếng nhạc và tiếng hoan hô chói tai, Bạc Minh Thành muốn rời đi nhưng vừa đi được một bước, anh đã lập tức dừng lại.

Anh ngước mắt nhìn Thẩm Thanh Ngọc dưới ánh đèn trên sân khấu. Chiếc áo len trảng mềm mại dường như tô thêm nét dịu dàng cho gương mặt cô, tuy nhiên lúc này trông Thẩm Thanh Ngọc hệt như một vị nữ hoàng sân khấu, cô điều khiển khán giả một cách tự nhiên, tất cả mọi người ai nấy cũng hoà nhịp cùng cô.

Thẩm Thanh Ngọc này quả thực giống như chất gây nghiện vậy.

Sau khi nhận ra điều này, khuôn mặt của Bạc Minh Thành đột nhiên tối sâm lại. Anh vẫn nhận thức rõ răng anh và Thẩm Thanh Ngọc đã ly hôn.

Kế từ ngày bọn họ chấm dứt mối quan hệ, cho dù Thẩm Thanh Ngọc như nào, tốt đẹp hay xấu xa thì cũng đã chảng còn liên quan gì tới anh nữa rồi.

Đúng, chẳng còn quan hệ gì!

Trong lúc nghỉ giải lao, Châu Du Dân vẫn còn hưng phấn, anh ta quay đầu lại thì thấy Bạc Minh Thành vân đứng đó, khuôn mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên hỏi: “Ơ, Minh Thành, cậu vẫn chưa về à? Tôi tưởng là cậu đã về rồi. Thẩm Thanh Ngọc hôm nay đỉnh lắm, có phải là cậu thấy hối hận khi ly hôn với cô ấy không?”

Bạc Minh Thành cảm thấy răng bản thân mình như vừa được nghe một câu chuyện cười: “Hối hận là cái gì thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK