Mục lục
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 265

Thẩm Thanh Ngọc nhìn Bạc Minh Tâm, cười khẽ: “Cô Bạc có vẻ rất khẩn trương nhỉ”

“Nó lo rằng mình sẽ nói sai đấy”

‘Thẩm Thanh Ngọc cười như không cười nhìn Bạc Minh Tâm: “Thật thế sao, cô Bạc?”

Bạc Minh Tâm miễn cưỡng nở nụ cười: “Đúng vậy, chuyện xảy ra trước kia là do tôi không hiểu chuyện, cô Thẩm, tôi xin lỗi cô.”

Cô ta nói xong thì bưng tách trà bên cạnh mình lên: “Cô Thẩm, cô là người tốt đừng chấp nhặt kẻ đê hèn này, chuyện trước kia cũng đừng so đo với tôi nữa, từ nay về sau tôi sẽ không làm chuyện gì xúc phạm đến cô, hôm nay tôi lấy trà thay rượu, chính thức nói xin lỗi với cô.”

“Khoan đã”

Bạc Minh Tâm còn chưa uống được tách trà, Thẩm Thanh Ngọc đã cười ngăn cô ta lại: “Cô Bạc, tôi là người làm việc gì cũng phải hiểu rõ mọi chuyện, cô nói cô xin lỗi tôi về chuyện trước kia, nhưng tôi lại không biết sự kiện mà cô nhắc đến là gì, dẫu sao cô Bạc đây thật sự rất lợi hại, chuyện xúc phạm tôi đã làm rất nhiều lân Ông nội Bạc cũng nghe ra mấy phần giễu cợt trong lời nói của Thẩm Thanh Ngọc, nhưng khi tới đây ông ta không nghĩ nhiều đến như vậy.

Tuy nhiên Bạc Minh Tâm thì khác, cô ta hiểu rất rõ mục đích tối hôm nay của Thẩm Thanh Ngọc.

Cô ta biết rằng bữa cơm này sẽ không trôi qua dễ dàng như vậy, Bạc Minh Tâm cản răng: “Cô Thẩm, quả thật trước đây tôi đã làm rất nhiều chuyện sai trái, tối nay tôi ở đây là để chân thành xin lỗi cô, cô có yêu cầu gì cứ việc nói, tôi chắc chắn sẽ khiến cô hài lòng.”

Nghe được lời này của Bạc Minh Tâm, Thẩm Thanh Ngọc.

thẳng thừng bật cười, ngay sau đó cầm lấy mấy tấm ảnh trên tay Phó Ngọc Lam ném tới trước mặt Bạc Minh Tâm và Bạc Vĩnh Cơ: “Cô Bạc thật sự rất có lòng thành, những chuyện trước đây vẫn chưa cụ thể lắm, hôm nay cô lại bắt đầu làm phiền đến tôi. Thành ý của cô Bạc đây, tôi đã nhìn thấy rất rõ ràng!”

Hình ảnh được Thẩm Thanh Ngọc ném tới trước mặt Bạc Minh Tâm và Bạc Vĩnh Cơ rơi ra từ khe hở của phong bì.

Đôi mắt già của Bạc Vĩnh Cơ tạm thời không thể nhìn rõ, nhưng ý châm chọc trong lời nói của Thẩm Thanh Ngọc lại được thể hiện rất rõ ràng, sắc mặt ông ta trầm xuốn Ô Thẩm, rốt cuộc cô có ý gì? Tôi hôm nay tôi nể mặt tới đây ăn bữa cơm này với cô không phải là để cho cô nổi giận với chúng tôi đâu!”

‘Thẩm Thanh Ngọc đối diện với ánh mắt giận dữ của Bạc.

Vĩnh Cơ, nụ cười trên khuôn mặt vẫn không thay đổi: “Tôi có ý gì, tôi nghĩ ông Bạc đây hẳn là nên xem hình trước, sau đó hỏi cháu gái cưng của ông xem gần đây cô ta đã làm ra chuyện tốt gì.”

Sắc mặt Bạc Vĩnh Cơ tái xanh, vươn tay chộp lấy tấm ảnh, Bạc Minh Tâm ở bên cạnh muốn giật lấy nhưng lại bị ánh mắt của Bạc Vĩnh Cơ làm cho hoảng sợ, không dám cử động.

Bạc Vĩnh Cơ cầm ảnh lên xem, chỉ thấy Bạc Minh Tâm đang nói chuyện với một người đàn ông trong quán cà phê, nhưng không nhìn ra là đang nói chuyện gì.

“Cô Thẩm, chẳng lẽ cháu gái tôi ăn một bữa cơm với bạn cũng là xúc phạm đến cô sao?”

Thẩm Thanh Ngọc nhìn ông cụ Bạc cây ngay không sợ chết đứng như vậy thì biết rằng ông ta vẫn chưa biết chuyện xảy ra trên mạng.

Cô nhìn sang Phó Ngọc Lam, Phó Ngọc Lam cũng ngầm hiểu, lấy máy tính bảng ra đăng nhập vào Weibo, sau đó đưa cho Thẩm Thanh Ngọc.

Thẩm Thanh Ngọc trực tiếp đưa nó đến trước mặt Bạc Vĩnh Cơ: “Ông Bạc, ông nhìn thử xem hôm nay cộng đồng mạng mắng chửi tôi ra sao đi.”

Bạc Vĩnh Cơ nhìn xem tiêu đề đầu tiên, hơi ngạc nhiên khi thấy rằng Thẩm Thanh Ngọc đã thích Bạc Minh Thành nhiều năm như vậy.

Nhưng khi nhìn kỹ hơn, sắc mặt ông ta dần trở nên kỳ quái.

Bạc Vĩnh Cơ sống lâu đến thế rồi làm sao không biết được chuyện gì đang xảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK