Chương 325
“Buổi sáng tốt lành.”
Lương Thanh Hà nhẹ gật đầu: “Chúng ta mười một giờ đi ra ngoài, hai đứa tâm sự trước, dì trở về phòng nghỉ một lát”
Tối hôm qua ngủ quá muộn, buổi sáng còn dậy sớm, tinh thần Lương Thanh Hà không phải rất tốt.
“Được rồi, mẹ.”
Thẩm Thanh Ngọc lên tiếng, lập tức liếc Trần Ánh Nguyệt: “Buổi chiều mẹ ta sẽ dẫn chúng ta đi dạo phố.”
Lương Thanh Hà cực kì hào phóng, mỗi lần dẫn các cô đi dạo phố, phàm là Trần Ánh Nguyệt nhìn nhiều vài lần, bà ấy đều sẽ trực tiếp mua cho cô ấy.
Trần Ánh Nguyệt nghĩ đến cái túi mình ngưỡng mộ trong lòng đã lâu, làm bộ nói một câu: “Chuyện này thật ngại quá.”
bh ‘Thẩm Thanh Ngọc cười nhạt nhìn cô ấy: “Vậy tớ sẽ nói với mẹ là cậu có việc không đi nhé?”
“Suy nghĩ kỹ một chút, chúng ta thân như vậy rồi, cũng không cần khách sáo như thế, nhỉ!”
Trần Ánh Nguyệt thật sự sợ Thẩm Thanh Ngọc không dẫn theo mình, vội vàng sửa lại miệng.
Thẩm Thanh Ngọc cũng biết tính cách rõ nàng, hừ hừ, xoay.
người đi lên lầu.
Trần Ánh Nguyệt đi theo sau lưng Thẩm Thanh Ngọc, vào phòng, Trần Ánh Nguyệt một tay khóa trái cửa lại: “Tiểu Ngũ, Bạc Minh Thành làm ra chuyện như vậy làm sao tớ xem hơi không hiểu nhỉ?”
Thẩm Thanh Ngọc đi đến trước bàn trang điểm ngồi xuống, búi tóc thành hình tròn, vừa bắt đầu trang điểm vừa hững hờ đáp: “Nếu cậu có thể xem hiểu, cậu có thể suy tính đi làm thư ký của Bạc Minh Thành thay Lâm Nam Vũ.”
Khá lắm, câu nói kia giêu cợt cô ấy vừa ngu ngốc vừa trêu đùa cô ấy không biết làm việc, Trần Ánh Nguyệt không thể không nói khá lắm.
Nể mặt đã quen biết nhau nhiều năm như vậy, Trần Ánh Nguyệt làm như không nghe hiểu ý trong câu nói kia: “Vậy ý thanh minh cũng quá rõ ràng rồi. Viết ra giống như còn rất nhiều tình cảm với cậu ấy, không đúng, anh ta chưa từng có tình cảm gì với cậu…”
Nghe được lời này của Trần Ánh Nguyệt, động tác trên tay ‘Thẩm Thanh Ngọc có hơi dừng lại, nghiêng đầu nhìn cô ấy, không nói chuyện.
Trần Ánh Nguyệt bị nhìn hơi chột dạ: “Cậu đừng hiểu lầm, tớ không có ý gì khác, tớ chỉ là phân tích một chút, tớ cũng không phải đang cười nhạo vấn đề cho tới bây giờ Bạc.
Minh Thành cũng chưa từng yêu cậu, cậu đừng hiểu lầm nha Tiểu Ngũ”
‘Thẩm Thanh Ngọc bị chọc giận quá mà cười lên, trực tiếp hừ một tiếng: “Trần Ánh Nguyệt!”
“Xin lỗi tớ sai rồi, tớ chính là đang cười nhạo cậu.”
Trần Ánh Nguyệt nhanh chóng nói xong, lại nói nhanh sang câu tiếp theo: “Vậy ý của phần tuyên bố phía sau không phải là đang nói anh ta bất mãn Phó Ngọc Hải có bạn gái còn trêu chọc cậu sao? Làm sao tớ có cảm giác lời tuyên bố xin lỗi này hơi giống đang tỏ tình cậu vậy?”
‘Thẩm Thanh Ngọc trực tiếp cầm gối ôm lên ném lên trên người Trân Ánh Nguyệt: “Cậu đoán mò gì vậy, cậu không đi làm chó săn thật sự là đáng tiếc.”