Mục lục
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 285

Cô ta thân là em gái Bạc Minh Thành, không nói rất hiểu người anh trai này của mình, nhưng Bạc Minh Thành chắc chắn cũng không phải người tốt bụng’ hay “đa tình. Ngược lại, Bạc Minh Thành rất bạc bễo máu lạnh. Với người lạ, anh chưa từng tốt bụng, với người anh ghét, anh càng tàn nhãn hơn.

Sở dĩ trước đây cô ta dám đối xử với Thẩm Thanh Ngọc như vậy cũng bởi vì biết trước đó Thẩm Thanh Ngọc dùng kế leo lên giường Bạc Minh Thành, Bạc Minh Thành ghét Thẩm Thanh Ngọc, thế nên cô ta mới dám ngang nhiên bắt nạt Thẩm Thanh Ngọc.

Nhưng bây giờ anh trai cô ta lại “tốt” với Thẩm Thanh Ngọc hơn trước đây, chẳng những anh ép cô ta đến nghiêm túc chân thành xin lỗi Thẩm Thanh Ngọc mà thậm chí còn tự mình nói ra câu xin lỗi.

Bạc Minh Tâm nhìn Bạc Minh Thành bên cạnh, bỗng chốc.

cô ta như hiểu ra gì đó.

Bạc Minh Thành thích Thẩm Thanh Ngọc!

Đúng lúc này, Bạc Minh Thành im lặng mấy giây đột nhiên quay đầu nhìn cô ta, Bạc Minh Tâm cứng đờ cả người.

‘Theo lý mà nói, trời tháng tư không nên lạnh thế này, nhưng ánh mắt cảu Bạc Minh Thành lại khiến tay chân Bạc Minh Tâm lạnh toát.

Ánh mắt Bạc Minh Thành nhìn Bạc Minh Tâm khiến cô ta cảm thấy mình như một người lính trên chiến trường không cẩn thận nhìn thấy doanh trại bí mật của bên địch, và Bạc Minh Thành là tướng quân của bên địch, có thể diệt khẩu cô ta bất cứ lúc nào.

Bạc Minh Tâm cảm thấy cả người cứng đờ, cô ta cố gắng ổn định cảm xúc của mình: “Anh, em… em có thể về nhà được chưa?”

Bạc Minh Thành nhìn Bạc Minh Tâm, đôi mắt đen đè nén: “Nếu sau này em còn động vào Thẩm Thanh Ngọc thì không phải là chuyện gia pháp nữa đâu.”

Bạc Minh Tâm chột dạ, giọng nói cũng run rẩy: “Em… em không dám nữa.”

Bạc Minh Thành nhìn Bạc Minh Tâm một lúc rồi mới dời mắt đi: “Đi đi”

Anh cần yên tĩnh một mình.

Những lời Thẩm Thanh Ngọc nói, từng câu đều khiến anh không thể đáp lời được.

Bạc Minh Thành chưa từng cảm thấy mình là một người có cảm giác xấu hổ, đúng như Bạc Nhật Nhã nói, đứa con trai này của ông ta máu lạnh và vô tình, đối xử với ai cũng vậy.

Anh sống đến bây giờ, làm sai rất nhiêu chuyện, nhưng lại là lần đầu tiên nói xin lỗi.

Anh không quan tâm người khác có tha thứ cho anh hay không, bởi vì người khác sống tốt hay không, vui vẻ hay không đều chẳng liên quan đến anh, anh chỉ muốn bản thân anh vui là được rồi.

Trước giờ anh luôn như vậy.

Nhưng vừa rồi, lúc Thẩm Thanh Ngọc nói cô không chấp nhận lời xin lỗi của bọn họ, anh lại cảm thấy hơi thất vọng.

Đúng vậy, thất vọng.

Cảm xúc mà anh hiếm khi có.

Thậm chí những lời nói sau đó của Thẩm Thanh Ngọc cũng như đang gõ vào trào tim anh, khiến tim anh đau nhói.

Bạc Minh Tâm nghe thấy câu này của Bạc Minh Thành thì như được đại xá, cô ta vội xách túi bên cạnh rồi rời đi. Chỉ là vừa ra khỏi cửa phòng bao, một chiếc xe đồ ăn được đẩy tới.

Bạc Minh Tâm sửng sốt, thấy bên trên có không ít hộp mang về mới nhớ ra đây là đồ ăn mang về mà Thẩm Thanh Ngọc gọi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK