Mục lục
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 62

Nhận được sự đáp lại, Thẩm Thanh Ngọc đưa tay đẩy cửa ra, cầm tài liệu đi thẳng đến trước mặt Trần Hạc Nhất, cúi đầu nhìn thẳng về phía Trần Hạc Nhất: “Tổng giám đốc Trần, tôi tới để hỏi xem, hợp đồng của Lăng Vân có vấn đề gì sao?”

Vừa nghe đến chuyện này, sắc mặt Trần Hạc Nhất trở nên không tốt: ‘Giám đốc Thẩm, chúng ta đã hợp tác với Hoa Thước nhiều năm như vậy rồi. Bây giờ nói không hợp tác là không hợp tác, không khỏi khiến người trong ngành có suy đoán không hay.”

Thẩm Thanh Ngọc nở nụ cười, giơ tay đẩy tài liệu trên tay tới: “Tổng giám đốc Trần, tôi hiểu được sự lo lắng của anh, nhưng tôi nghĩ anh nên xem cái này trước.”

Phần tài liệu này, e là Trân Hạc Nhất sớm đã xem qua rồi.

Nhưng Thẩm Thanh Ngọc vần cố ý cho anh ta xem, chẳng qua là muốn nói với anh ta cô biết tất cả mọi chuyện giữa anh ta với Hoa Kỳ Lâm, đừng ép buộc cô, nếu không cô sẽ vạch trần anh ta.

“Đây là gì, giám đốc Thẩm, cô lấy nó ở đâu vậy?”

Trần Hạc Nhất chỉ mới lật trang đầu tiên, säc mặt đã thay đổi, ngẩng đầu nhìn Thẩm Thanh Ngọc, nhíu chặt mày lại.

Thẩm Thanh Ngọc mỉm cười: “Anh không cần quan tâm tôi lấy nó ở đâu, tôi có thể đảm bảo răng số liệu trong đây là sự thật một trăm phần trăm.

Chuyện trước đây tôi cũng sẽ không truy cứu nữa, suy cho cùng đó cũng không phải là trách nhiệm của tôi, nhưng bây giờ anh lại giao hạng mục này cho tôi, đương nhiên tôi sẽ không chịu thiệt.”

Thẩm Thanh Ngọc ngừng lại giây lát rồi nói: “Hay là tổng giám đốc Trân đây cảm thấy, dùng tiền của công ty chúng tôi tiếp tục để cho công ty Hoa Thước hút máu cũng cảm thấy không sao?”

Nói xong, Thẩm Thanh Ngọc mím môi, cười nhạt nhìn Trần Hạc Nhất.

Trần Hạc Nhất bị nhìn đến chột dạ, cầm lấy bản hợp đồng rồi trực tiếp kí tên lên: “Vẫn là giám đốc Thẩm chu đáo, đã như vậy, từ bỏ công ty Hoa Thước cũng không có gì đáng tiếc.”

Thẩm Thanh Ngọc nhận lấy hợp đồng: ‘Anh yên †âm, con người tôi chỉ làm đúng bổn phận của mình.”

Chỉ cần Trần Hạc Nhất không trêu chọc cô, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ vạch trân anh ta.

Trân Hạc Nhất hơi sững người, sau đó đứng dậy: “Tiền đồ của giám đốc Thẩm đây sẽ không bao giờ bị giới hạn.”

Đúng là tuổi còn nhỏ chưa biết trời cao đất dày.

Thẩm Thanh Ngọc cười nói: “Còn phải học hỏi ở tổng giám đốc Trần đây nhiều hơn.”

Trần Hạc Nhất vân còn hữu dụng, nghe được điểm yếu từ Thẩm Thanh Ngọc: “Giám đốc Thẩm quá khách sáo rồi, chúng ta học hỏi lần nhau, cùng nhau hợp tác, để cho Vạn Tượng ngày càng phát triển hơn.”

“Tổng giám đốc Trần nói rất đúng.”

Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Trân Hạc Nhất, nụ cười trên mặt Thẩm Thanh Ngọc dần dần mất đi.

Lão hồ ly.

Thứ hai là ngày bận rộn nhất, Thẩm Thanh Ngọc đối phó với Trân Hạc Nhất xong, các cuộc họp lớn nhỏ đều được tổ chức cả ngày.

Khi đến thời gian rảnh rồi thì bầu trời bên ngoài đã bắt đầu tối đen.

Phó Ngọc Lam gõ cửa và đi vào: “Cô Thẩm, thứ năm tuần này có một bữa tiệc, chị có muốn tham dự không?”

Thẩm Thanh Ngọc giơ tay lên ấn huyệt xoa xoa vùng thái dương: “Bữa tiệc gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK