Chương 244
Dù sao hiện tại bọn họ có thể làm sao?
Buổi tối hôm nay qua đi, hẳn là Bạc Minh Tâm sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất toàn bộ Lâm Thành.
Đường đường là cô chiêu nhà họ Bạc, thế mà xảy ra chuyện như vậy trong trường hợp này, phóng mắt qua mấy chục Trần Ánh Nguyệt nhìn đám người Bạc Minh Tâm luống cuống tay chân, suýt chút không nhịn được vỗ tay.
Vẫn là Thẩm Thanh Ngọc ở bên cạnh thấy cô ấy muốn vỗ tay, nghiêng qua nhìn cô ấy: “Cậu cảm thấy hai người chúng †a thu giá trị thù hận còn chưa đủ à?”
Lúc này Trần Ánh Nguyệt mới để tay xuống, không vỗ tay.
Rút cuộc cũng là nhà họ Từ tổ chức tiệc tối, việc lớn như vậy, tất nhiên rất nhanh người nhà họ Từ đã chú ý đến, đã có người nhà họ Từ mang khăn mặt và áo khoác che Bạc.
Minh Tâm rời đi hiện trường.
Người xung quanh nghị luận ầm ï, Bạc Minh Tâm rời sân, nghe được những người kia bàn luận về mình, tức giận đến xanh mặt.
Lên lầu trước, cô ta không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Thanh Ngọc, Thẩm Thanh Ngọc đang đứng ở đẳng kia, trên người là váy mới, nhưng mà cái váy kia cho.
tới bây giờ, vẫn được mặc yên ổn.
Đại khái là chú ý tới tầm mắt của cô ta, Thẩm Thanh Ngọc nhìn Bạc Minh Tâm, hơi cong môi nở nụ cười, Bạc Minh Tâm suýt chút bị nụ cười này của Thẩm Thanh Ngọc đưa tiễn tại chỗ.
Thấy Bạc Minh Tâm xám xịt bước đi, Trần Ánh Nguyệt chậc một tiếng: “Đêm nay lộ tin ra, thật sự là đặc sắc.”
‘Thẩm Thanh Ngọc cũng tán đồng nở nụ cười: “Đúng là một trò hay.”
Bạc Minh Tâm trực tiếp bị tức khóc, trên đường trở về vẫn khóc không ngừng.
Trong bữa tiệc, vừa mới xảy ra một việc lớn như vậy, hội trường càng thêm không bình tĩnh.
Liên quan tới chuyện đột nhiên váy của Bạc Minh Tâm rách ra, mọi người mỗi người phát biểu ý kiến của mình.
Những nghị luận kia có thể nói là đặc sắc, Trần Ánh Nguyệt trực tiếp lấy điện thoại di động ra ghi lại những người kia nghị luận.
Cô ấy quyết định, chờ sau đó Bạc Minh Tâm lại trêu tức các cô, cô ấy sẽ trực tiếp gửi ghi âm này tới cho cô ta, tức chết Bạc Minh Tâm!
Trần Ánh Nguyệt vừa mở ghi âm điện thoại ra, vừa quay đầu lại chỉ thấy Thẩm Thanh Ngọc đang cười nhạt nhìn mình, cô ấy hơi chột dạ, nhưng rất nhanh đã hùng hồn đi lên: “Tiểu Ngũ, chú Thẩm mới nói, người không phạm tôi tôi không phạm người, nhưng nếu người phạm tôi tôi sẽ bức.
người. Cậu yên tâm, ghi âm này tớ sẽ không chủ động đưa cho Bạc Minh Tâm, chỉ cần cô ta không trêu chọc chúng ta, tất cả đều dễ nói chuyện.”
“Cậu căng thẳng cái gì, Thẩm Thanh Ngọc nở nụ cười: tớ chỉ muốn nói với cậu, cậu ghi âm ở đây, ầm ÿ lại nghe không rõ, huống chỉ nói thế nào cũng là nhà giàu có, ở chỗ này, ai dám nói thật chứ?”
Thẩm Thanh Ngọc nói xong, dừng một chút: “Cậu vào nhà vệ sinh, nói không chừng có niềm vui ngoài ý muốn.”
Trần Ánh Nguyệt còn tưởng rằng Thẩm Thanh Ngọc mềm lòng, nghe thấy cô nói lời này, Trần Ánh Nguyệt như ngộ ra, vội vàng giơ ngón tay cái với Thẩm Thanh Ngọc: “Có giỏi cũng là cậu giỏi!”
Trần Ánh Nguyệt nói xong, giày cao gót cầm trên tay để xuống: “Vậy tớ đi vào nhà vệ sinh ghi âm “Tài liệu dữ dội độc nhất vô nhị’: Thẩm Thanh Ngọc cong môi : “Đi thôi.”