Mục lục
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 286

Bỗng chốc, Bạc Minh Tâm lại muốn làm một chuyện, vứt hết đống đồ ăn được gói lại này.

Nhưng cô ta còn chưa quyết định xong thì phục vụ đã đẩy xe thức ăn đi vào phòng bao.

Bạc Minh Thành ở bên trong, Bạc Minh Tâm lập tức tỉnh táo lại, đi thẳng đến cầu thang không quay đầu lại.

Chỉ là vừa đi đến cầu thang thì cô ta nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc vừa rời đi chưa bao lâu đã quay lại.

Sau khi ý thức được Bạc Minh Thành thích Thẩm Thanh Ngọc, bây giờ Bạc Minh Tâm nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc là lại có suy nghĩ không chọc vào nổi mà phải tránh đi.

Thẩm Thanh Ngọc giờ đây cũng không còn là Thẩm Thanh Ngọc trước đây để mặc cô ta và Lâm Mai Phương bắt nạt nữa, con gái của đại gia đứng đầu Nam Thành, người phụ nữ mà anh trai cô ta thích, Bạc Minh Tâm thật sự không dây vào nổi.

Nghĩ đến những điều này, Bạc Minh Tâm nhìn Thẩm Thanh Ngọc với vẻ mặt phức tạp, sau đó chạy vụt qua bên cạnh ‘Thẩm Thanh Ngọc như đang chạy nạn.

‘Thẩm Thanh Ngọc quay lại lấy đồ ăn đóng gói, thấy bóng lưng chạy trốn của Bạc Minh Tâm thì không khỏi nhướng mày.

Lạ thật, nếu vừa rồi cô nhìn không nhầm thì ánh mắt Bạc Minh Tâm nhìn cô toát vẻ sợ hãi.

Chậc, chẳng lẽ gia pháp của nhà họ Bạc thật sự khiến Bạc.

Minh Tâm chịu khuất phục?

Thôi bỏ đi, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến cô.

‘Thẩm Thanh Ngọc thôi suy nghĩ, lần nữa đi về phía phòng bao.

Vừa rồi cô xuống tầng mới nhớ ra mình gọi thức ăn mang về cho nhóm Đàm Anh Phương, đồ ăn đắt như vậy, lại không cần cô bỏ tiền, cũng gói lại hết rồi, không lấy thì có vẻ hơi không phải phép cho lắm.

Thế nên nghĩ ngợi một hồi, cô vẫn quay lại lấy.

Thẩm Thanh Ngọc vừa đến cửa phòng bao, đúng lúc phục vụ đẩy xe rỗng đi ra.

‘Thẩm Thanh Ngọc lách người nhường phục vụ đi trước, sau đó mới đi vào.

Cô vừa vào thì thấy trên bàn để mấy túi thức ăn đã đóng gói.

Bạc Minh Thành vẫn ngồi trong phòng bao, thấy cô quay lại, anh ngẩng đầu nhìn cô, không nói gì.

Thẩm Thanh Ngọc lịch sự cong môi: “Tôi đến lấy mấy thứ này: Nói xong, cô đi tới xách đồ ăn đã đóng gói trên bàn lên.

Xách xong, Thẩm Thanh Ngọc chẳng liếc mắt nhìn người đàn ông ngồi đó cái nào mà dứt khoát xoay người rời đi.

Giữa cô và Bạc Minh Thành, khách sáo sẽ chỉ lộ vẻ giả dối.

Nhìn nhau cũng thấy ghét, xem như người lạ là tốt nhất.

Song, Thẩm Thanh Ngọc vừa đi đến cửa phòng bao, nhấc tay lên mở cửa thì đột nhiên nghe thấy Bạc Minh Thành ở đẳng sau trầm giọng lên tiếng: “Thẩm Thanh Ngọc, cô thích tôi rất lâu rồi phải không?”

Nghe câu này của Bạc Minh Thành, Thẩm Thanh Ngọc không giấu được nụ cười. Cô quay đầu, nhìn về người đàn ông ở đẳng sau: với cậu hai nhà họ Bạc như anh mà nói, là phải hay không phải có quan trọng không?”

Tình cảm là chuyện của hai người, nhưng thích hay không lại là chuyện của một mình cô.

Cô thừa nhận, trong ba năm ấy, cô cũng đã cược một ván, nếu hôm nay thua thì cô cũng tình nguyện thua.

Còn về trước kia thế nào thì Thẩm Thanh Ngọc thực sự chẳng muốn nhắc đến với ai nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK