Chương 57
Châu Du Dân sửng sốt nói: “À, cũng phải. Cậu không thích cô ấy, người cậu thích phải kiểu non tơ, thảo mai như Lâm Mai Phương chứ gì.”
Lâu lắm rồi, anh mới nghe thấy cái tên này. Bạc Minh Thành không khỏi nhíu mày nói: “Ai nói với cậu là tôi thích Lâm Mai Phương?”
Câu hỏi đột ngột này của anh khiến Châu Du Dân có chút bối rối: “Không phải mọi người đều bảo thế hay sao?”
Sắc mặt Bạc Minh Thành bồng trầm xuống: “Tôi không thích cô ta.”
Châu Du Dân sửng sốt nói: “Vậy tại sao cậu lại ly hôn với Thẩm Thanh Ngọc?”
Mặc dù trước đây anh ta có chút coi thường Thẩm Thanh Ngọc, nhưng dù gì cô cũng khá giỏi khi làm được mợ hai của Bạc Minh Thành. Câu hỏi kia của Châu Du Dân khiến Bạc Minh Thành có chút không thoải mái: “Là cô ta muốn ly hôn.”
Châu Du Dân khịt mũi nói: “Điều đó có nghĩa là Thẩm Thanh Ngọc đã giác ngộ, lựa chọn quay đầu là bờ à?”
Bạc Minh Thành thực sự cảm thấy miệng của Châu Du Dân hệt như miệng của một con chó, không thể phun ra bất kỳ lời tử tế nào.
Làm mợ hai của anh, từ lúc nào việc đó trở thành biển khổ thế?
Sân khấu bắt đầu náo nhiệt trở lại, Châu Du Dân gọi một ly sâm panh để uống. Đang thưởng thức, bỗng nhiên anh ta bắt gặp một hình bóng quen thuộc.
Anh ta nhướng mày rồi nhanh chóng bước lại phía Bạc Minh Thành: “Minh Thành, cậu nhìn người đang ôm bó hoa hồng dưới sân khấu kìa, đó có phải là Phó Ngọc Hải không?”
Không đợi Bạc Minh Thành trả lời, Châu Du Dân tự mình đáp luôn: “Đúng, chính là Phó Ngọc Hải! Tối đêm như vậy, anh ta ôm bó hoa tới làm gì vậy, định theo đuổi ai à?”
Bạc Minh Thành vẫn vậy, không buồn quan tâm tới mấy chuyện này, bây giờ anh chỉ muốn rời khỏi nơi quái quỷ này thôi.
Tuy nhiên, ngay khi anh vừa quay người định rời đi, đột nhiên có tiếng la hét vang lên: “Wow! Trời ơi!
Kia có phải là bạn trai của nữ thần chúng ta không?
Mang hoa hồng đến tặng giữa chốn đồng người, đúng là lãng mạn mài”
Châu Du Dân cũng ngạc nhiên nói: “Chịu luôn, cái tên cặn bá Phó Ngọc Hải này sao lại thích Thẩm Thanh Ngọc chứ!”
Bạc Minh Thành cau mày, anh quay đầu lại thì bắt gặp cảnh tượng Phó Ngọc Hải đang đưa bó hoa cho Thẩm Thanh Ngọc trên sân khấu.
Tiếng trống lúc này cũng dừng lại, tiếng nhạc xập xình cũng dập tắt theo đó.
Thẩm Thanh Ngọc không ngờ rằng có người đến tặng hoa cho cô vào lúc này, điêu cô ngạc nhiên hơn nữa đó là người tặng hoa cho cô, Phó Ngọc Hải.
Thẩm Thanh Ngọc dừng động tác mình lại, cầm lấy bó hoa hồng to lớn kia nói: “Cảm ơn nhé!”
Phó Ngọc Hải nháy mắt, anh ta khẽ nhếch môi thành một đường vòng cung đầy quyến rũ: “Không cần khách sáo làm gì, hoa cũng chỉ là làm nền cho người đẹp thôi, cô tiếp tục đi, tôi không làm phiền cô nữa.”
Sau khi nói xong, anh ta lập tức quay người và rời khỏi sân khấu. Tuy hành động này diễn ra trong vòng khoảng 10 giây nhưng nó đã gây ra làn sóng la hét, hò reo ở bên dưới.
Đây là cốt truyện của bộ phim thần tượng sao?