Mục lục
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 243

Tô Nguyệt Lăng vội vàng gật đầu: “Đó là đương nhiên al Tôi nói, phàm là nơi khâu lại, tất cả đều dán dây vào! Có thể chất lượng váy tương đối tốt, dây chưa bị rách ra, Minh Tâm đừng vội, chờ một lúc sẽ có trò hay để nhìn!”

Bạc Minh Tâm nghe được lời này của Tô Nguyệt Lăng, cũng chỉ đành chờ.

Thế nhưng đợi mấy phút, cô ta không đợi được váy trên người Thẩm Thanh Ngọc rách ra.

Bạc Minh Tâm hơi kiềm chế không được: “Không được, tôi phải đi qua chạm thử vào cô tai”

Tô Nguyệt Lăng cũng hơi nghi ngờ, Thẩm Thanh Ngọc xuống lầu đến bây giờ đã rời đi hai ba phút, vì sao váy còn không rách ra?

Cách đó không xa, Thẩm Thanh Ngọc nhìn đi tới Bạc Minh ‘Tâm chỗ mình, cong môi, mở miệng đếm: “3…2…1… “

Âm “1” cuối cùng rơi xuống xuống, Bạc Minh Tâm vốn đang đi tới chỗ Thẩm Thanh Ngọc cứng đờ ngừng lại.

‘Tô Nguyệt Lăng ở sau lưng cô ta gắt gao cầm lấy hai bên bị rách ra, nhưng mà Tô Nguyệt Lăng còn chặn Bạc Minh Tâm ở phía sau lưng, đường dây khác bị rách nhanh hơn vì bị cô †a kéo.

Theo một tiếng “Bặc” nhẹ nhàng, váy trên người Bạc Minh ‘Tâm giống như mấy miếng vải ghép lại, trực tiếp từ trên người cô ta rơi xuống đất.

Chuyện này xảy ra quá mức đột nhiên, đừng bảo là hai người Bạc Minh Tâm và Tô Nguyệt Lăng phản ứng không kịp, xem như đã sớm biết váy của cô ta sẽ xảy ra vấn đề, Trần Ánh Nguyệt cũng không biết thế mà lại rách ra nhanh đến thế.

Màn này khiến người trong hội trường đều sợ hãi, trong lúc nhất thời tình huống có hơi hỗn loạn.

Đám người Bạc Minh Tâm và Tô Nguyệt Lăng luống cuống tay chân, muốn che Bạc Minh Tâm lại, nhưng mà váy trên người Bạc Minh Tâm thật sự rách rất nhiều, đang yên đang lành một chiếc váy chia năm xẻ bảy, thân eo và ngực váy trực tiếp rách ra, chiếc váy không có chỗ kết nối trực tiếp chia làm hai nửa, váy bị rơi xuống đất.

Mặc dù Bạc Minh Tâm nhanh tay, bưng kín thân trên váy, nhưng cô ta chỉ che được phía trước, không che được đằng sau.

Hết lần này tới lần khác vì để cho Thẩm Thanh Ngọc càng lúng túng hơn, bọn họ chọn nhiều nơi để chắp vá, cho dù thân trên không có dây, bọn họ cũng sớm đã cho người ta dùng dao xet qua.

Bạc Minh Tâm có cố gắng thế nào, trên tay cô ta cũng chỉ đang cầm một tấm vải che trước ngực mà thôi, cả người cô †a ngoại trừ một tấm vải trước ngực, tất cả đều lộ ra trước mặt mọi người.

Phản của Tô Nguyệt Lăng bên cạnh ngược lại khá nhanh, thấy vải trên người cô ta rơi xuống, vội vươn tay ôm lấy Bạc Minh Tâm.

Lúc này Hạ Tú Trinh và Kiều Lệ cũng kịp phản ứng, vội vươn †ay ôm vây quanh Bạc Minh Tâm.

Nhưng mà mặc dù như thế, vừa rồi trong nháy mắt đó xảy ra quá nhanh, đám người nên thấy đều đã thấy, tối hôm nay Bạc Minh Tâm ném mặt mũi đi cả rồi.

Cả người Bạc Minh Tâm cũng ngơ ra, người xấu mặt rõ ràng hẳn phải là Thẩm Thanh Ngọc mới đúng, nhưng bây giờ vậy mà thằng hề lại biến thành mình.

‘Tô Nguyệt Lăng phản ứng nhanh nhất, bảo vệ Bạc Minh ‘Tâm ở đăng sau, vội vàng nhìn Lý Duyên Sênh ở bên cạnh: “Hỗ trợ gọi người lấy khăn hay quần áo đến đi!”

Lý Duyên Sênh và đám Bạc Minh Tâm vốn có thù, lân này cùng nhau liên thủ đối phó Thẩm Thanh Ngọc, nhưng cũng không có nghĩa là cô ta nở nụ cười quên hết thù oán với Bạc Minh Tâm.

Hiện tại người xấu mặt thành Bạc Minh Tâm, Lý Duyên Sênh vẫn cảm thấy vui vẻ như cũ, về phần Tô Nguyệt Lăng.

Lý Duyên Sênh cong môi, làm bộ không nghe thấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK