Nhìn chung, kiếp trước từ lúc đi học cô cũng được người ta tỏ tình không ít lần, lúc livestream còn có một anh trai tức giận bỏ ra số tiền lớn mời cô gặp mặt ngoài đời. Nhưng Thời Nhiễn chưa từng quẫn bách, khà khà, chẳng phải chỉ là từ chối một người thôi sao, có thể khó cỡ nào?
Nhưng giờ đối diện với Trại Linh, lần đầu tiên Thời Nhiễm không biết phải làm sao.
“Cậu là một con mèo đó!”
Vẻ mặt Trại Linh kỳ lạ: “Chỉ là ngày thường tôi quen sống với hình dáng mèo mà thôi, nhưng em biết tôi không phải mà.”
Cô đã từng thấy tất cả món ngon biến mất bất thình lình trên bàn, Trại Linh nắm chặt nắm đấm khó hiểu, chẳng lẽ muốn anh biểu diễn tại đây? Này sao mà được! Giờ ngoại trừ có thể thấy khí vận như lúc trước, các năng lực chuyển hoán tùy ý như trước kia anh đã mất hết rồi!
Thời Nhiễm không phải không thể chấp nhận: “Nhưng cậu… Con người chúng tôi phải kết hôn sinh con đó.”
Trại Linh ngại ngùng hiếm thấy: “Tôi cũng có thể.”
Thời Nhiễm giận dữ cực kỳ: “Có thể cái mông cậu! Cậu là con mèo ở đậu cả hộ khẩu cũng chẳng có!”
Không ngờ Trại Linh vẫn có thể giải thích: “Trụ trì của chùa Thiên Linh nói ông ta có thể giúp tôi.”
Thời Nhiễm bị đánh lạc hướng, rất không hiểu: “Trụ trì? Cái người đến lần trước đó hả? Ông ta biết cậu là…”
Trại Linh thờ ơ nói: “Chắc vậy, lúc trước tôi dẫn bọn Bếp gas sang đó, ông ta có thể phân biệt rõ ai là trạch linh.”
Thời Nhiễm: “…”
Trại Linh: “Còn có yêu cầu khác không?”
Thời Nhiễm tê dại nói: “Được, vậy cậu theo đuổi tôi đi, con người chúng tôi đều phải theo đuổi mới có thể yêu đương.”
Trại Linh vỗ ngực: “Không thành vấn đề.”
Thời Nhiễm xoay người, mệt tâm cực kỳ. Trước tiên cứ lừa bịp vậy đã, chờ Trại Linh quen hoàn cảnh rồi, chắc sẽ dần dần thay đổi tư duy.
Nhưng mà…
Tuyệt đối Thời Nhiễm không ngờ được, sau khi chấp nhận chỉ thị “theo đuổi”, Trại Linh bắt đầu tinh thần học hỏi vô biên.
Thời Nhiễm mua cho Trại Linh một cái điện thoại, giờ Trại Linh cũng không ra ngoài chơi, cả ngày đều ôm lấy nó, lúc thì bỗng nhiên tỉnh ngộ, lúc thì mặt lộ khó xử. Thời Nhiễm trông thấy cũng hết hồn.
Cách cuộc cãi vã của Thời Nhiễm với gia đình bác hai đã qua gần hai tháng rồi, Thời Nhiễm xử lý dư luận một cách lạnh lùng chỉ là vì tránh để chuyện riêng của mình chiếm quá nhiều không gian.
Đương nhiên rồi, cũng là vì để có thêm nhiều người có thể chú ý đến món ngon, chứ không phải lệch khỏi quỹ đạo chuyển đến bản thân cô.
Khoảng thời gian này, Thời Nhiễm duy trì quy luật một tuần livestream một lần, phát giáo trình một lần, còn kiên trì sửa bài tập về nhà.
Khu bình luận của mấy tuyển thủ phá bếp cũng thành đại dương hoan lạc.
[Dinh Ding Dang: Tôi muốn hỏi một câu, mọi người nấu cơm thật sự không phạm pháp sao? Bề ngoài này thật sự rất vô lý đó trời.]
[Ai Bảo Ánh Trăng Không Bằng Em: Cười chết, cái này là bánh xèo Thời Nhiễm dạy lần trước nhỉ? Sao có thể khét tới mức cùng màu với chảo luôn được vậy.]
[Muôn Tía Nghìn Hồng Chẳng Phải Mùa Xuân: Bỏ vô nồi cái là nhìn không ra nồi trống luôn.]
[Ăn No Rồi Giảm Cân: Thế này thật sự sẽ được thưởng sao? Tôi cứ cảm thấy mọi người dốc lực thế này là vì bổ sung kho tài nguyên hài hước.]
[Chỉ Thấy Mây: Sao không thể! Lần trước Thời Nhiễm còn gửi phần thưởng cho một người nấu hoành thánh thành súp hoành thánh, nói là cô ấy tiến bộ rất nhanh.]
[Tiểu Bảo Bảo Đơn Giản Giản Đơn: Hahahaha tiến bộ nhanh thật ấy, vị tuyển thủ kia lần đầu nấu cơm làm khét nồi luôn, còn là khét kiểu hư nồi luôn ấy. Giờ đã có thể gói ra được hoành thánh đã rất giỏi rồi!]
[Gió Tây Cá Xuân: Hahaha tôi cũng nghi ngờ không biết người tham gia bài tập về nhà đều là thành viên của phá bếp không, căn bản không có người bình thường tham gia thi!]
…
Liên quan đến mấy bình luận này, Thời Nhiễm không quan tâm, mấy fan dũng cảm của cô cũng mặc kệ!
[Lập Chí Năm Nay Học Cách Nấu Cơm: Sao vậy sao vậy? Cổ lỗ sĩ hay tôi lạc đường đi ngược? Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tôi đứng trong danh sách một trăm blogger ẩm thực lớn của cô.]
[Người Nuôi Viên Viên: Trước mặt đấy, trình độ hiện tại của cô cách blogger ẩm thực cả một dải ngân hà… Tôi nói này, là do mấy người các cô không biết phần thưởng của Thời Nhiễm là gì nên mới nói vậy. Nếu các người biết rồi, chắc chắn sẽ thi chung với chúng tôi!]
[Hoa Sứ Trắng Không Phải Hoa: Đúng đúng, dầu ớt tặng lần trước ấy… dầu ớt trong mơ của tôi, thật sự ngon tuyệt đỉnh! Tôi ăn với cơm trắng ăn được cả một tuần!]
[Bé Nho Tinh Nghịch: Còn có khô heo nữa, hoàn toàn khác với khô heo ăn vặt tôi ăn!]
[Tiểu Mễ Sẽ Gầy: Thật không vậy mọi người? Nói đến nỗi tôi động lòng luôn!]
[Lập Chí Năm Nay Học Cách Nấu Cơm: Ngon thật sự, không ngon tôi đem cơm tôi tự nấu cho ăn!]
[Bé Đáng Yêu: Đám ngốc các cô, các cô nói đó, vậy thì phải thi rồi!]
[Như Gió Như Trăng: Đến đi, tôi đây là vua làm bài cả một thế hệ, cứ mở cuộc thi thôi!]
Hoa Sứ Trắng Không Phải Hoa: Đừng mà…]