Hai điều này Thời Nhiễm đều không muốn, cô có thể tuyển người gần đây đến giúp, nhưng cô không muốn mở rộng quy mô. Đầu tiên là không thể bảo đảm được chất lượng, hoặc là mở rộng quy mô mỗi ngày cô chỉ có thể bận đến hoa mắt chóng mặt.
Mà tăng giá thì cô cũng không muốn lắm, đầu năm nay có quá nhiều món ngon đều là dành cho người có tiền, nếu cô tăng giá thật, dựa vào tay nghề của cô trực tiếp mở một quán ăn riêng còn nhanh hơn. Nhưng vậy thì còn ý nghĩa gì chứ?
Tay nghề tốt từ đầu đến cuối chỉ có một nhóm nhỏ người ăn được, đa số người cả mùi cũng ngửi không được.
Thời Nhiễm nhớ người thầy đầu bếp lớn đầu tiên cô theo học ở kiếp trước, người đầu bếp ấy tự mở một quán mì, mùi vị tuyệt không mắc so với giá. Hằng năm đều có người xếp hàng.
Thầy ấy vừa ăn đậu phộng vừa thảnh thơi nói: “Tôi không rảnh đi hầu hạ người ta, bán mắc thì bán cho có mấy người, nấu ra món ăn không ra gì. Lát thì không ăn cay lát thì không cho bỏ đại hồi… Ông đây quá quen họ rồi! Dứt khoát mở cửa làm ăn, thích ăn thì đến xếp hàng ít dồn ép.”
Thời Nhiễm cảm thấy như vậy cũng rất thoải mái, khá có phong cách đại đầu bếp ẩn thân trong thủ đô hiện đại.
Cô cũng hướng đến tiêu chuẩn này, suy cho cùng xếp hàng là không phân sang hèn, tăng giá dĩ nhiên là mình sàng lọc khách hàng rồi.
Vậy thì duy trì nguyên trạng mới là tốt nhất.
…
Triệu Xuân Hồng bên kia thăm dò rõ ràng, cô ta nhìn chằm chằm cổng lớn của Thời Nhiễm sắp được mười ngày, cuối cùng cũng tìm hiểu cặn kẽ mọi thứ của Thời Nhiễm.
Tuy bên Thời Nhiễm nấu cũng không nhiều, trưa nào cũng thấy mấy chục phần, nhưng chuyện này ai mà nói rõ được?
Triệu Xuân Hồng thấy mình quá thông mình rồi, cũng thấy Thời Nhiễm quá tham lam, gian hàng nhỏ ban đêm làm ăn tốt thế, vậy mà buổi trưa còn bán hàng giao đi.
Triệu Xuân Hồng tức tối tìm hết ứng dụng đặt đồ ăn, tốt nhất là phơi bày tội ác của Thời Nhiễm lên mạng, sau đó báo cáo trên app giao hàng tư chất cô không được, đóng cửa tiệm của cô!
Có điều Triệu Xuân Hồng dạo một vòng thì ngơ ngác, Thời Nhiễm không có cửa hàng trên mạng, đánh giá trên mạng cũng không có.
Cô ta nhìn chăm chú điện thoại cả buổi chiều, mắt cũng đau luôn mà vẫn không tìm được cửa hàng của Thời Nhiễm.
Muốn báo cáo cũng phải có cửa hàng chứ?
Triệu Xuân Hồng căm tức cắn chặt răng, chỉ thấy Thời Nhiễm tâm cơ quá sâu, biết mình không hợp quy, dứt khoát làm trong âm thầm để cô ta không nắm được thóp.
Triệu Xuân Hồng nghĩ không ra được cách khác, chỉ có thể tức đến xoay vòng vòng.
Đột nhiên, đôi mắt cô ta sáng rực. Nghĩ được một cách hay.
Nếu cô đã phạm quy nấu cơm trưa, vậy cô ta cũng đi đặt một phần cơm ngay, đến lúc đó nói mình đau bụng, lấy củ cải dính bùn…
Triệu Xuân Hồng ơi Triệu Xuân Hồng, mày thật không hổ lớn lên với đầu óc thông minh, đáng đời mày kiếm được nhiều tiền!
Triệu Xuân Hồng hưng phấn dạt dào, thông qua các blogger khen mì xào và cơm quả du nhà Thời Nhiễm trước đó mà ra tay, cuối cùng cũng phát hiện một cô gái đặt cơm ở chỗ Thời Nhiễm vào buổi trưa.
Niềm vui mỗi ngày của đối phương là đăng ảnh với nhiều góc độ.
Tấm ảnh trên bài viết mới nhất vừa đăng tức thì, bánh xuân bốc khói nghi ngút ăn kèm thịt heo và rau cải các loại đầy màu sắc, cách một cái màn hình cũng khiến Triệu Xuân Hồng nuốt nước miếng.
Triệu Xuân Hồng lập tức lấy điện thoại của chồng mình đăng ký một tài khoản, nói chuyện riêng với đối phương vài câu, rồi quét mã QR để vào nhóm đặt cơm.
Cô gái kia còn khá vui vẻ, cảm thấy mình kéo được khách mới cho bà chủ.
Chờ khi não Triệu Xuân Hồng rẽ bảy tám cái cua quẹo, lén lút mua một số điện thoại mới đăng ký tài khoản thêm vào nhóm trò chuyện, cuối cùng bà ta cũng thở phào, thấy thắng lợi ở ngay trước mắt.
Hừ hừ, chờ đó đi! Bà ta phải khiến đối phương biết sự lợi hại của mình!
Đang định giả vờ nhắn tin riêng cho Thời Nhiễm hỏi chuyện đặt cơm.
Chỉ thấy trong nhóm xuất hiện một tin nhắn.
[@Mọi người ơi, chào mọi người, vì mấy ngày nay nghỉ lễ tiết thanh minh, cộng thêm bên tôi cần làm thủ tục liên quan đến tư chất, xử lý vấn đề của doanh nghiệp nên tạm thời hủy bỏ chuyện đặt cơm trưa khoảng thời gian này nhé, thời gian khôi phục sẽ được thông báo sau. Chúc mọi người nghỉ lễ vui vẻ, thanh minh an khang.]
Triệu Xuân Hồng: … &*&#@