Mục lục
Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Nhị đứng trước cửa kêu gâu gâu gâu mấy tiếng. Trại Linh không nhịn được dùng lỗ mũi ủi ủi nó, còn nhảy tới nhảy lui nhiều lần cho Tiểu Nhị học theo nữa.

Nhưng có thể là con chó con bị làm khó thật!

Nó nóng ruột đến nỗi ngay cả chóp đuôi cũng dựng đứng lên, cái chân ngắn nho nhỏ đạp một cái nhưng vẫn không nhảy qua được.

Trại Linh tức đến nỗi giơ móng vuốt ra.

Cuối cùng anh chỉ có thể bất lực kê đầu phía dưới làm bàn đạp cho Tiểu Nhị. Cái móng vuốt của Tiểu Nhị đen thùi lùi, giẫm lên trên mặt Trại Linh từng dấu chân đen thui.

Chờ đến khi Thời Nhiễm nhìn thấy thì đúng lúc cảnh Trại Linh giúp Tiểu Nhị vào nhà đang diễn ra. Bộ lông trắng muốt của Trại Linh lấm lem vết bẩn, mấy dấu chân đen thui trên mặt càng rõ ràng hơn. Tiểu Nhị vào được nhà thì vui vẻ vẫy đuôi đến nỗi sắp bay luôn cả đuôi! Nó còn đi về phía Trại Linh liếm lấy liếm để nữa chứ.

Trại Linh không nhịn được thò móng vuốt đẩy nó ra.

Tiểu Nhị lại rất kiên cường bất khuất, nhất quyết muốn dùng nước miếng rửa mặt cho Trại Linh cho bằng được.

Thế là hai con thú đánh nhau đến nỗi lông trắng bay tung tóe ngay trên khoảng đất trống ở cửa.

Người chủ vô lương tâm là Thời Nhiễm thì đứng một bên cười thoải mái. Dù sao thì lần nào Trại Linh cũng đánh bằng đệm thịt nên không đau. Mà Tiểu Nhị thì răng còn chưa mọc đủ. Có thể nói rằng sức chiến đấu của hai con thú này là ngang nhau.

Trại Linh meo meo meo kêu mấy tiếng hùng hùng hổ hổ gọi Thời Nhiễm tới giải cứu anh.

Thời Nhiễm vừa mới tới gần, một bóng dáng đã vọt nhanh qua lật Trại Linh xuống đất.

Con chó lớn màu vàng đứng bên cạnh sủa gâu gâu gâu khiến lông trên người Trại Linh dựng ngược lên. Sau khi lấy lại phản ứng, anh cũng bắt đầu meo meo meo mắng lại.

Tiểu Nhị ngồi chồm hỗm ở giữa, trên cái mặt chó đần độn tràn đầy sự ngơ ngác.

Thời Nhiễm:... Ha ha ha ha ha ha ha, ai bảo bắt nạt con nhà người ta! Bị mẹ ruột của nó đánh tới cửa rồi chứ gì?

Sau bữa tiệc mừng thọ, lòng dạ đang lo lắng vì tiền của Thời Nhiễm cũng yên ổn lại.

Dù sao cũng có mấy nhân viên mới tuyển nên trong khoảng thời gian này, sự chậm trễ và thiếu hụt của bữa cơm trưa cũng đã được bù đắp phần nào rồi.

Vì bây giờ không cần nấu bữa trưa nữa nên Thời Nhiễm đã dành nhiều thời gian hơn cho chợ buổi sáng. Ngày nào cô cũng mang mèo đi dạo chợ sáng, sau đó lại xách bao lớn bao nhỏ về quán.

Hôm nay Thời Nhiễm lại nhìn thấy tôm sông nhỏ sống ngoài đồng ở chợ!

Cô vô cùng vui vẻ, mua hết số tôm sông nhỏ mà chủ sạp mang ra luôn.

Ở miền Bắc mà có thể ăn loại tôm sông nhỏ có bụng lớn bằng ngón tay cái thế này là chuyện hiếm có đấy. Thời Nhiễm xách năm cân tôm sông nhỏ về nhà. Trong lòng thay đổi đủ kiểu nghĩ xem có thể ăn như thế nào.

Cứ đến mùa xuân hằng năm là tôm sông nhỏ lại cong thân lại, màu thịt hơi đỏ, đây là lúc thịt tôm mềm nhất. Sau khi xách về thì trộn với rau hẹ non rồi xào sơ qua một cái là đã thơm nức mũi rồi. Tôm sông nhỏ cũng không cần chế biến nhiều. Cứ rửa sạch rồi cho vào nồi, sau khi lấy ra thì cả vỏ cả đầu đều ăn được hết, thịt còn cực kỳ mềm.

Cũng có thể chiên ngập dầu. Chiên xong thì rắc thêm chút tiêu và chút muối là có thể ăn được. Ăn nguội cũng rất ngon.

Thời Nhiễm còn nhớ thời còn bé cô đi theo mấy đứa trẻ hàng xóm ra bờ sông bắt loại tôm sông nhỏ này, lúc xách về nhà lại không dám cho người lớn biết. Mấy đứa trẻ học theo người lớn, bọc một lớp bột bên ngoài tôm rồi thả thẳng vào chảo dầu. Lúc vớt ra, những con tôm đó ngoài giòn trong mềm, là một món quà vặt hiếm có.

Thời Nhiễm xách tôm sông vào bếp, chuẩn bị ăn một bữa ngon lành sung sướng.

Có thể gặp được loại tôm sống nhỏ sống ngoài đồng này cũng phải xem có duyên hay không, chứ nhiều khi có tiền cũng chưa chắc đã mua nổi nó.

Lúc cô đang bận việc thì điện thoại lại bắt đầu tích tích tích kêu không ngừng.

Thời Nhiễm dành ra một tay xem thì thấy trong nhóm trò chuyện "Chị gái đừng run muỗng", cái đám người gần đây ngày nào cũng kêu rên như một thói quen hỏi xem lúc nào cô mở cửa kia đang dốc sức @ cô.

【Shinpachi Mạnh Mẽ Nam Tính: Oa oa oa, bà chủ ơi bà chủ lên hot search Bilibili rồi kìa!】

【Shinpachi Mạnh Mẽ Nam Tính: Chuyển tiếp - liên kết video】

【Đến Cầu Nhị Tiên: Má ơi cái gì thế này?! Chị gái ơi chị không mở cửa nấu bữa trưa mà lại đi nấu tiệc mừng thọ cho người ta hả? Tui muốn làm ầm ĩ, tui muốn làm ầm ĩ, tui muốn làm ầm ĩ.】

【Tóc Đừng Vểnh Lên Nữa Được Không: Hu hu hu, muốn ăn cơ.】

【Hôm Nay Bên A Còn Là Người Không: @Ông Chủ Bất Công, chúng em cũng muốn ăn kiểu tiệc mừng thọ này! Ông chủ ơi ông chủ đã qua mừng thọ tuổi hai mươi tám chưa?】

【Tiểu Mễ Đại Mễ: Mới trở lại từ video. Hu hu hu, người bạn nhỏ đáng yêu quá đi.】

【Mẫn Mẫn: Muốn ăn +1.】

【Shinpachi Mạnh Mẽ Nam Tính: Muốn ăn +2】

【Đến Cầu Nhị Tiên: Muốn ăn +3 】

...

Video á? Video gì cơ?

Thời Nhiễm rất hoang mang. Bây giờ trên người cô vẫn còn một bản hợp đồng đây này. Ở thời điểm nhạy cảm như vậy cô đâu có chủ động xuất hiện trên video gì đâu.

Cô mở đoạn video có tiêu đề là "Tiệc mừng thọ ở nhà người thân, bà chủ nhỏ tuổi nhất sẽ mang đến cho mọi người một mâm cơm ngon nhất, không có một trong những gì ở đây hết". Trước tiêu đề đoạn video còn gắn một cái hashtag phổ biến nhỏ nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK