Sau khi Thời Nhiễm thử nhét con gấu tarepanda của nguyên chủ vào trong hành lý không thành công, chỉ đành tiếc nuối đặt con gấu sang một bên. Kéo khóa lại mới phát hiện còn chưa bỏ một chiếc khăn quàng ổ vào, dứt khoát buộc khăn lên cổ con gấu, trong nháy mắt liền thấy chú gấu nhỏ trông có vẻ rất ấm áp.
Tưởng Viện thấy cô đi thật, lòng càng hoảng hơn, còn định khuyên tiếp thì bên ngoài có giọng nói hà khắc vọng vào.
“Britney — Britney! Sắp đến giờ cô livestream rồi! Cô còn không mau qua đây!”
Một tay Thời Nhiễm kẹp gấu tarepanda, một tay kéo hành lý, nhìn quanh bốn phía xem có còn để lại thứ gì không.
Tưởng Viện bị Thời Nhiễm ngó lơ không còn cách nào khác, vô lực chỉ tay ra ngoài.
“Lucy đang gọi em kìa…”
Thời Nhiễm: “Hả? Không phải cô ta gọi Britney… À”
Suýt thì quên, cô là Britney.
Tưởng Viện bình tĩnh lại, thử thăm dò từ góc độ thực tế để kéo dài thời gian: “Ngày nào công ty cũng sẽ livestream theo thời gian đã sắp xếp sẵn, em mà đi thì cũng đâu thể đi ngay được. Hay là em cứ livestream hôm nay đi, rồi sau này nói với Lucy sau…”
Cô ta nhìn khuôn mặt ngốc nghếch đáng yêu của Thời Nhiễm đang ôm gấu bông, bất lực nói: “Xã hội pháp trị, không làm ra chuyện cưỡng ép hại người đâu mà.”
Thời Nhiễm tách hai tay của con gấu trong lòng, hình như… cũng không sai nhỉ.
Công ty thế này trừ khi lấy hợp đồng để ràng buộc người khác thì cũng không thể có quyền hạn thật sự hạn chế tự do thân thể, không thì điều này không hợp với pháp luật.
Chỉ là, livestream…
Thời Nhiễm lén nhìn mình trong gương, sau khi cô tẩy trang thì trông không khác mấy so với cô lúc trước, thậm chí sắc mặt có hơi kém, đợi chút nữa filter được bật thì không rõ mấy.
Thời Nhiễm lôi một chiếc nồi điện nhỏ từ trong góc hành lý, cái nồi điện này là do hồi trước nguyên chủ dùng để thỉnh thoảng nấu cơm cho mình ăn. Thời Nhiễm lại chạy tới phòng chính của phòng thuê này, lấy ra một củ cải thìa cũng coi như còn tươi, nửa gói tôm khô, một gói bún nhỏ, cộng thêm các loại gia vị từ tủ lạnh.
Thời Nhiễm vội vàng rửa sạch rau cải thìa, lòng còn chút nuối tiếc.
Đợi qua ngày hôm nay, dường như cô sẽ mất một thời gian dài không livestream nữa rồi.
Hợp đồng công ty hotgirl mạng ký không kín kẽ lắm, chắc chắn sẽ có điều kiện tranh chấp, nội dung hợp đồng ghi nếu cô livestream, trên mặt pháp lý thì đối phương có thể lấy toàn bộ thu nhập khi cô livestream đi, còn có thể quay sang kiện lại cô.
Thế nên để đảm bảo sẽ đạt được mục đích, trước khi tất cả mọi chuyện kết thúc thì cô sẽ không chọn làm chủ blog ăn uống đâu.
Vội vàng thu dọn đồ đạc, Thời Nhiễm bưng đống đồ đi tới phòng livestream.
Nói là phòng livestream, thực chất cũng chỉ là một căn phòng được công ty cải tạo, là một phòng xép thường thấy, một căn phòng được công ty cải tạo thành phòng livestream, một phòng khác thì để cho một vài streamer như các cô ở.
Thời Nhiễm bước vào phòng livestream, suýt nữa thì bị màu hồng trong căn phòng này làm cho chói mù mắt. Drap giường màu hồng, cộng thêm bàn trang điểm màu hồng, rèm cửa sổ màu hồng…
Sau đó có một chiếc bàn vừa dày vừa lớn đặt đối diện chiếc giường, mic lông được đặt trên một chiếc vòng tròn tròn, ở giữa vòng tròn chiếu sáng là điện thoại.
Lúc thấy Thời Nhiễm để mặt mộc bước vào phòng, nỗi tức giận của Lucy mới chỉ có 20%.
Lúc thấy Thời Nhiễm không chỉ để mặt mộc, mà còn mặc áo phông và quần dài bước vào, cơn giận dữ của Lucy vọt tới 40%.
Thấy Thời Nhiễm buộc tóc đuôi ngựa, trong tay còn cầm đống đồ linh tinh, cơn giận của Lucy đã lên đến 60% rồi.
Trông thấy Thời Nhiễm hứng chí bừng bừng, thậm chí còn không biết mò được ở đâu một cái thớt nhựa, còn đặt một cái nồi nước nhỏ bên cạnh, Lucy đã không nhịn nổi cơn giận…
“Britney! Cô làm cái gì thế! Đây là thái độ khi cô livestream sao? Cô định biểu diễn cho người ta xem cái gì? Nước nấu đầu ngón tay à? Hay cắt rồi nấu hả?”
“Cô nhìn đồ mà cô cầm tới đi, có liên quan gì tới buổi livestream của chúng ta không?”
“Có thời gian thì đi học cách trang điểm sao cho dễ thương xinh đẹp đi, cô chuẩn bị cái này là để đóng đô ở vùng ma quỷ à?”
Lucy tức tới nỗi muốn chạy lên chuyển mấy món đồ quái quỷ kia đi, Thời Nhiễm thì đã nhanh tay lẹ chân mở livestream rồi.
Lucy phiền muộn nhìn chấm đỏ trên điện thoại, cả người nguội lạnh một nửa.
Bên Thời Nhiễm thì đã bắt đầu chào hỏi với một vài người đang đợi mở livestream rồi.
“Xin chào mọi người, mình là… Britney.”
Cái tên này thật là ngại quá đi.
Thời Nhiễm vừa lên livestream, thì đã có người bình luận trong khung chat.
[Streamer xinh đẹp~]
[Mỹ nữ mỹ nữ, có thể hát không?]
[Giọng của mỹ nữ hay quá, sao khác hôm qua quá vậy?]
[Đúng đó, hôm nay đổi phong cách à?]
[…Đừng nói nữa, streamer thế này còn xinh hơn.]
[Đúng thật, hôm qua lúc vừa vào tôi định nói, gần đây streamer này hơi hot, nhưng trông cũng chỉ bình thường thôi.]
[Đù, anh gọi thế này là bình thường, thế đây chính là dáng vẻ vợ tương lai của tôi!]
[Tiếng vợ này phải để tôi gọi trước chứ!]
[Mấy người không có vợ của mình à? Sao cứ phải gọi vợ của tôi là vợ mấy người thế?]
Lucy đứng một bên đang theo dõi tình hình livestream ngốc luôn, không phải bởi mấy lời bình luận trong khung chat livestream, mà bởi vì…
Giọng nói của Britney dễ nghe như thế từ lúc nào?