Mục lục
Truyền Nhân Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô bé run rẩy không kiểm soát được, tạo cảm giác như đang rất lạnh, lạnh đến mức khó chịu.

Thấy Thiện Vũ Băng như vậy, ngay cả Bạch Nhãn Hạt Tử cũng không tự chủ được mà rùng mình sởn gai ốc. Ông ta nghĩ trong bụng: Không lạnh đến thế chứ?

"Này, Hoành Vĩ, cậu nói xem, cô gái này không phải bị trúng tà rồi chứ?" Bạch Nhãn Hạt Tử có chút hả hê.

Ai bảo Thiện Vũ Băng luôn khó chịu với ông ta. Hà Hoành Vĩ quay lại nhìn Bạch Nhãn Hạt Tử: "Ông quản cho tốt cái miệng thối của ông đi."

Hà Hoành Vĩ là người sáng suốt, Tô Vũ chăm sóc Thiện Vũ Băng rất tốt suốt chặng đường, đủ chứng tỏ cô bé quan trọng với anh, hay nói cách khác, thân phận Thiện Vũ Băng không đơn giản.

Nhưng Bạch Nhãn Hạt Tử không hề nhận ra điều đó, ông ta nhún vai nói nhỏ: "Theo tôi thì, cô gái bị trúng tà từ khi gặp con thuyềm ma rồi."

Giọng Bạch Nhãn Hạt Tử rất nhỏ, gần như chỉ có mình ông ta nghe thấy.


Tô Vũ dịu dàng ôm Thiện Vũ Băng lên, vén mái tóc dài của cô bé, anh bỗng thấy...

Có chín vết đen rõ ràng trên người Thiện Vũ Băng chạy qua cổ rồi lên mặt cô bé.

Lúc này khuôn mặt cô bé tái nhợt, giống như phủ một tầng sương giá. Đôi mắt đầy đau đớn, thậm chí Tô Vũ ôm cô bé cũng không cảm nhận được chút hơi ấm nào trên người.

Những vết đen lan tràn trên mặt cô bé như rễ cây vậy.

Bò khắp mỗi mạch máu nhỏ nhất, như một lưới đen phủ kín mặt cô bé.

Thấy vậy, Bạch Nhãn Hạt Tử và Hà Hoành Vĩ ở phía sau hoảng hốt nhảy dựng lên.

Đặc biệt là Bạch Nhãn Hạt Tử, chỉ bàn tay run rẩy vào Thiện Vũ Băng và nói: "Chết tiệt, nguy rồi nguy rồi! Cô bé này chắc chắn là bị ma ám rồi! Hoành Vĩ, cậu nói xem, không phải con thuyền ma mà chúng ta gặp là do bọn Thiểm Bà ở vùng Nam Dương gây ra đấy chứ.

Tôi nghe nói bọn chúng tàn nhẫn và điên loạn hết cả. Chắc chắn là quỷ dữ từ con thuyền đó trà trộn lên đây rồi.

Theo tôi thấy, chúng ta nên đốt cô bé này đi trước khi quá muộn. Nếu không tất cả chúng ta sẽ chết ở đây mất!"

Bạch Nhãn Hạt Tử rõ ràng bị hoảng sợ. Tuy nhiên Hà Hoành Vĩ thì có thái độ khác.


Dù lời đề nghị của Bạch Nhãn Hạt Tử nghe hơi tàn nhẫn, nhưng trên biển gặp phải việc lạ thường giải quyết nhanh gọn là cách hay nhất.

Và tình trạng của Thiện Vũ Băng hiện tại quả thực không giải thích được bằng bệnh tật thông thường. Có lẽ giả thuyết trúng tà của Bạch Nhãn Hạt Tử cũng đúng phần nào.

"Anh Tô, bây giờ phải làm sao đây?" Hà Hoành Vĩ vẫn chờ ý kiến của Tô Vũ, dù sao Thiện Vũ Băng cũng do anh đưa đến.

Lúc này, trên mặt Tô Vũ lại hiện lên nụ cười thích thú. Từ trước tới nay, vấn đề của Thiện Vũ Băng là những âm mạch luôn không ẩn không hiện gây đau đớn cho cô bé.

Trước đây Cố Hồng Đào định cắt bỏ âm mạch trong người Thiện Vũ Băng, nhưng cách này hại nhiều hơn lợi. Vì vậy Tô Vũ đã phủ quyết ngay.

Lúc đó Tô Vũ chọn cách nuôi dưỡng âm mạch, nhưng bây giờ nhìn tình trạng Thiện Vũ Băng, có vẻ âm mạch đã hiện ra, vấn đề bây giờ là làm thế nào để kiểm soát nó.

Tô Vũ mỉm cười, quay lại nói với hai người phía sau: "Hai người cứ ra ngoài đi, chúng ta đã ở rìa Biển Đen rồi, bàn xem làm thế nào mới có thể vào được thôi."

Thấy vẻ mặt của Tô Vũ, dường như anh không quá lo lắng, như thể Thiện Vũ Băng xuất hiện tình trạng này đã nằm trong dự tính của anh vậy.


"Này, không được đâu, chúng ta nhất định phải..." Bạch Nhãn Hạt Tử vẫn muốn nói thêm điều gì đó, có lẽ là đề nghị giết luôn Thiện Vũ Băng ngay bây giờ, rồi đốt xác đi cho xong.

Nhưng Hà Hoành Vĩ không thể để ông ta nói lung tung được, nên túm lấy cổ áo ông ta kéo ra ngoài.

Nhẹ nhàng đóng cửa lại, Bạch Nhãn Hạt Tử giãy giụa thoát khỏi Hà Hoành Vĩ, vuốt lại cổ áo nói: "Sao cậu kéo tôi ra ngoài vậy? Không cho tôi nói hết à? Các cậu thật hồ đồ, tôi bảo cô gái đó nhất định phải bị loại bỏ, để lại chỉ thêm rắc rối tai họa thôi."

Hà Hoành Vĩ hít sâu một hơi rồi nói: "Ông anh già à, việc có giữ lại cô ấy hay không không phải ông quyết định được đâu. Chúng ta cứ làm những gì mình phải làm, anh Tô chắc chắn có kế hoạch riêng của mình, mình đừng lo lắng lung tung."

Quan điểm này của Hà Hoành Vĩ thì Bạch Nhãn Hạt Tử không đồng ý: "Này, Hoành Vĩ à, quan điểm của cậu thật sự khiến tôi rất khó chấp nhận. Sao lại không liên quan đến chúng ta chứ? Cậu nghĩ xem, nếu cô gái đó thực sự bị quỷ ám, chúng ta sẽ gặp rắc rối đấy!"

Dù nói thế, hai người cũng không thể cứ kéo Thiện Vũ Băng ra giết rồi ném xuống biển trước mặt Tô Vũ được đúng không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK