Lê Diệu Huy vỗ vai Lê Dương nói: "Nào, cùng ăn sáng với ông. Cháu không ở trong gia tộc, cháu muốn ra ngoài làm gì? Cháu cần bao nhiêu vốn?"
Bởi vì Lê Diệu Huy cảm thấy, việc Lê Dương nói ra ngoài trải nghiệm, hẳn là muốn tự lập, từng bước từ tầng lớp thấp nhất, nhất định cần một khoản vốn khởi động.
Mà khoản vốn này Lê Diệu Huy chắc chắn sẽ cho anh ta.
Lê Dương dìu Lê Diệu Huy nói: "Không cần, không cần gì cả."
Lê Diệu Huy nhíu mày: "Không cần gì cả? Vậy cháu định làm sao?”
"Cháu muốn..." Lê Dương kể lại ý định trong lòng cho Lê Diệu Huy, hai người vừa trò chuyện, vừa đi ăn sáng.
"Uầy, hóa ra công ty em còn có hình thức như vậy, anh vẫn tưởng chỉ như xưởng nhỏ thôi." Tô Vũ đến công ty của Mã Hiểu Lộ, cũng khen không ngớt.
Bởi không chỉ diện tích đất không nhỏ, mà nhiều nơi cần có đều có, rất có cảm giác công ty lớn.
Mã Hiểu Lộ chu môi nói: "Chính anh mới là xưởng nhỏ đấy."
Nhưng động tác Mã Hiểu Lộ nắm cánh tay Tô Vũ lại thu hút ánh mắt của không ít nhân viên công ty.
"Người này là ai vậy?" Một số nhân viên trong công ty thì thầm bàn tán.
"Còn phải nói nữa à, chắc chắn là chồng của sếp Mã chúng ta rồi, cô không thấy hai người thân mật như vậy sao." Một người bên cạnh nói.
"Nói thật, đây là lần đầu gặp đó, cũng khá phong độ, nhưng tiếc là ăn bám thôi."
"Im cái miệng thối của cô đi, cẩn thận sếp Mã nghe được rồi sa thải cô luôn đấy.
Cũng đúng, Tô Vũ lần đầu đến công ty, nhân viên không quen biết anh là bình thường, cộng thêm bây giờ Mã Hiểu Lộ đã là một nhân vật nổi tiếng.
Tuy không như Triệu Mộng Nhã đến mức ai cũng chăm chú nhìn, nhưng trong giới kinh doanh cũng tạo nên một thần thoại không nhỏ.
Trong mắt nhiều người, người như vậy, nhất định phải là một anh hùng vĩ đại mới xứng đôi với cô.
Mà Tô Vũ, rõ ràng trong mắt họ, không phải người như thế, dù sao họ chưa bao giờ nghe nói gì về Tô Vũ cả.
Cho nên xếp anh vào loại ăn bám cũng là chuyện bình thường. "Vào đi, đây là văn phòng của em." Mã Hiểu Lộ đẩy cửa văn phòng mình nói.
Tô Vũ trực tiếp ngồi lên ghế của Mã Hiểu Lộ, xoay vòng hai vòng nói: "Nói chứ, ngồi vào đây, anh cũng thấy có cảm giác làm sếp rồi đấy."
"Đứng dậy đi, đây là chỗ cho anh ngồi à?" Mã Hiểu Lộ giả vờ không vui nói.
Sau đó Tô Vũ cũng chỉ đành ngoan ngoãn đứng dậy, rồi Mã Hiểu Lộ bấm điện
thoại trên bàn nói: "Gọi Chu Triệt và Tôn Kỳ đến văn phòng tôi một chút."
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Thư ký trong điện thoại đáp một tiếng, sau đó Mã Hiểu Lộ nói: "Tối qua em suy nghĩ rất lâu, cuối cùng thấy vẫn là hai người họ sẽ đáng tin cậy hơn một chút, lát nữa hỏi ý kiến họ xem."
Tô Vũ nhún vai nói: "Tối qua em vừa lên giường là ngủ rồi, em nghĩ lúc nào thế?"
Mã Hiểu Lộ lập tức tức giận, nhìn Tô Vũ nói: "Em chỉ là mệt nên ngủ thôi."
Nói rồi không quan tâm đây có phải văn phòng hay không, hai người bắt đầu đùa giỡn tán tỉnh.
"Này, chị Hiểu Lộ gọi chúng ta là có ý gì vậy?" Ngoài hành lang, Chu Triệt lắc lư thẻ làm việc trước ngực nói với Tôn Kỳ.
Tôn Kỳ hít sâu một hơi nói: "Tôi đâu có biết, chắc lại có dự án gì đó, cứ theo. phương châm của chị Hiểu Lộ là được."
Trong lúc nói chuyện, hai người đã đến trước cửa văn phòng của Mã Hiểu Lộ, nhưng cảnh tượng bên trong khiến họ không dám nhìn.
Nên chỉ có thể ho nhẹ hai tiếng, Mã Hiểu Lộ quay lại thấy, vội vàng đứng dậy khỏi người Tô Vũ nói: "Vào đi."
Hai người bước vào, Tô Vũ xoa cổ ngồi trên ghế sô pha, hai người hơi lúng túng chào hỏi anh.
"Ờ, chị Hiểu Lộ, chúng tôi có làm phiền hai người không?" Chu Triệt liếm môi hơi ngại ngùng hỏi.
"Ngồi đi, hôm nay gọi các cậu là có chuyện nghiêm túc." Mã Hiểu Lộ nói với hai người, sau đó tự đi qua đóng cửa lại.
"Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là tăng lương cho hai chúng tôi à?" Chu Triệt tò mò hỏi.
"Ừm, nói chính xác hơn thì cũng không khác mấy. Tôi hỏi các cậu, nếu phải thăng chức cho các cậu, các cậu cảm thấy mình có thể đảm nhiệm vị trí nào?" Tô Vũ ngồi ngả lưng ra ghế nói với hai người.
'Tôn Kỳ bày ra vẻ mặt ngơ ngác: "Thăng chức?"
Phải biết, hiện tại trong công ty, vị trí của họ đã không thấp, muốn lên cao hơn, chỉ còn vị trí của Mã Hiểu Lộ. Nên Tôn Kỳ không hiểu ý Tô Vũ nói là gì.
"Thôi, tôi nói luôn vậy, tôi định nhường vị trí này cho một trong hai cậu ngồi." Mã Hiểu Lộ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Danh Sách Chương: