Mục lục
Truyền Nhân Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không thể nhanh chóng cắt lỗ, lần này có thể nói anh ta sẽ ngã một cú lớn.

Tính đến nay, tiền chi vào dược liệu đã lên đến hơn hai mươi tỷ tài sản. Đây là chuyện anh ta đã bảo đảm trước mặt ông cụ trong nhà, nếu lật thuyền thì anh ta không biết phải báo cáo làm sao, thực tế cũng không có cách nào báo cáo.

Người đó gật đầu, cũng biết bây giờ tình hình có lẽ rất khẩn cấp, quay người bước nhanh chạy ra ngoài.

Chỉ là có lẽ bản thân Lê Dương cũng rõ, trên thị trường dám thu mua dược liệu giá cao như vậy chỉ có anh ta và Mã Hiểu Lộ trước kia.

Mà bây giờ đối phương đã bắt đầu bán tháo dược liệu, điều này chứng tỏ đối phương không thể thu mua với giá cao như vậy nữa.

Thậm chí có lẽ sẽ chịu ảnh hưởng của lượng tích trữ nhiều như vậy, và giá dược liệu hải ngoại còn thấp hơn chút so với trước.

Lê Dương ngồi trên ghế, hai tay che mặt, chỉ thấy ngực mình rất bức bối, có cảm giác muốn phát tiết nhưng lại không tìm được chỗ phát tiết.


Anh ta ý thức được mình có lẽ là bắt gà không được còn mất nắm gạo, được ít mất nhiều.

...

"Nào, hãy nâng ly chúc mừng Thư Tất có thể mở ra thị trường toàn quốc nào." Bên thành phố Tân Hải, Thư Tất có thể lên kệ thành công trên thị trường toàn quốc, công ty của Mã Hiểu Lộ cũng đương nhiên mở tiệc ăn mừng.

Mã Hiểu Lộ nói xong, mọi người nâng ly chúc mừng.

Tô Vũ ngồi bên cạnh tay cầm một ly sâm banh, dùng mũi nhẹ nhàng ngửi, nhưng từ đầu đến cuối đều không uống.

Từ Thiên Thành và Thẩm Ngạo ở bên cạnh cũng cười toe toét.

Trước đó họ còn tưởng lần này sẽ lỗ đến nhà bà ngoại, nhưng ai ngờ, tất cả đều nằm trong dự liệu của Tô Vũ, ba hạ năm trừ không chỉ bù lại toàn bộ tổn thất trước đó, mà còn lãi không ít.

"Tô tiên sinh, nói thật, lần này tôi thực sự bội phục ngài, không giơ ngón cái lên cũng không được." Từ Thiên Thành đặt ly rượu trên tay xuống khen Tô Vũ không ngớt lời.

Tô Vũ quay đầu nhìn Từ Thiên Thành rồi nói: "Vậy ý ông là, mấy việc trước đó, thực ra ông không mấy bội phục tôi à?"

Từ Thiên Thành liên tục vẫy tay nói: "Ê, tôi có nói đâu. Tôi chỉ nói lần này tôi bội phục sát đất thôi."

Thẩm Ngạo cũng cười ở bên cạnh, nhưng Tô Vũ lại nhẹ nhàng gõ gõ bàn nói với hai người: "Dừng, các ông thấy trong tất cả mọi người ai đáng tin cậy hơn?"


Tô Vũ nhìn những người đang vây quanh Mã Hiểu Lộ ăn mừng không xa hỏi.

Hai người nhìn nhau, không hiểu ý Tô Vũ, chỉ thấy Thẩm Ngạo nhíu mày nói: "Đáng tin cậy gì cơ?"

Tô Vũ hít một hơi rồi đáp: "Ý tôi là, nếu trong nhiều người như vậy tìm một người đến tiếp quản công ty, ai sẽ đáng tin cậy hơn?"

Bởi vì hai người Thẩm Ngạo và Từ Thiên Thành không phải người của công ty của Mã Hiểu Lộ, nhưng lại hiểu khá sâu về công ty của Mã Hiểu Lộ, có thể đưa ra ý kiến không pha tạp bất cứ ý chủ quan nào, nên Tô Vũ muốn nghe họ nói thế nào.

Dù sao sớm muộn gì công ty cũng phải giao ra, anh không muốn mỗi ngày Mã Hiểu Lộ đều mệt mỏi như vậy.

"Tiếp quản công ty à? Tôi thấy cậu nhóc họ Chu kia được, chính là cậu rót rượu bên đó, nhà họ chính là gia tộc châu báu nổi tiếng Tân Hải, nghe quen tai nhìn quen mắt, hẳn cũng hiểu biết chút chứ." Từ Thiên Thành chỉ Chu Triệt cách đó không xa nói.

Vừa nói xong Thẩm Ngạo đã cắt ngang lời Từ Thiên Thành: "Thôi thôi, ông nhìn người gì mà chẳng chuẩn tí nào. Tô tiên sinh, tôi tiến cử một người cho ngài, chắc chắn đáng tin. Chính là Tôn Kỳ đó, nhiều lúc quyết định trọng đại trong công ty, phu nhân đều không hỏi người khác, nhưng sẽ hỏi ý kiến cá nhân của cậucô ấy, tôi thấy giao cho cậu ấy chắc chắn không sai."

Nói xong Từ Thiên Thành cũng vỗ đùi nói: "Đúng đúng đúng, tôi quên mất người này, toàn thân cậu nhóc họ Chu kia có khí chất phong lưu, sợ là khó gánh vác trọng trách. Chính là Tôn Kỳ đó, tôi cũng thấy không tệ, kiến thức chuyên môn vững, hơn nữa tôi vừa nhìn đã biết là loại đáng tin cậy."


Thực ra trước đó Tô Vũ cũng nghĩ trong lòng, nhưng có một điểm Tô Vũ hơi không yên tâm. Chính là Tôn Kỳ đúng là có năng lực, nhưng trước kia anh ta luôn theo người khác, do người khác dẫn dắt.

Nói cách khác, nếu để anh ta tự tay nắm cờ hiệu, có khi còn thiếu chút năng lực lãnh đạo.

Nhưng việc này, Tô Vũ cảm thấy tạm thời cũng không cần vội, vẫn nên bàn bạc với Mã Hiểu Lộ một chút, dù sao người đại diện pháp luật công ty vẫn là Mã Hiểu Lộ, mình không dám quyết thay cô.

Đúng lúc này, Bạch Nhãn Hạt Tử cầm ly rượu lắc lư đi tới.

"Tô tiên sinh, thật sự chúc mừng nha." Bạch Nhãn Hạt Tử đi tới cụng ly với Tô Vũ rồi cười nói.

Tô Vũ cong môi: "Ồ, hôm nay mặt trời mọc đằng tây à, ông còn chưa bắt đầu nói nhảm."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK