Tô Vũ ngồi trên sofa nhà mình, tay cầm bánh sandwich cắn một miếng nói với Mã Hiểu Lộ đang uống sữa bên cạnh.
"Uầy, anh nói này, cái này của em có phải hơi giả quá không?”
Bởi vì cuộc phỏng vấn này quả thực do Mã Hiểu Lộ thuê người làm chuyên môn, ít nhiều quả thực hơi giả.
"Anh biết gì chứ? Đây gọi là tuyên truyền thích hợp, anh biết bây giờ thuốc giảm cân Thư Tất này hot thế nào không?" Mã Hiểu Lộ đặt cốc xuống hơi đắc ý nói với Tô Vũ.
Tô Vũ nhún vai, mấy chuyện này anh vẫn chưa từng tham gia, nên dù là tình hình bán hàng, hay phản hồi của người tiêu dùng thì anh đều không biết.
"Em nói cho anh biết, ở Tân Hải có tổng cộng ba mươi bảy hiệu thuốc lên kệ Thư Tất cùng lúc, nửa ngày đã bán sạch. Giờ bên nhà máy sớm đã bận tối mắt rồi, mấy nhà máy sản xuất trước, bây giờ đều đã sản xuất liên tục hai mươi bốn giờ rồi”
Mã Hiểu Lộ ra vẻ nghiêm túc chu môi nói.
Tô Vũ nghe xong gật đầu: "Nghe có vẻ cũng không tệ."
"Gì mà không tệ chứ? Giờ các đại lý khắp cả nước đập cửa muốn hợp tác với bọn em, nói cho anh biết, bây giờ em là phú bà thực sự rồi."
Mã Hiểu Lộ tùy tay ném một cái gối ôm về phía Tô Vũ, hai tay chống hông ra vẻ hơi tức giận nói.
Thực tế không chỉ Mã Hiểu Lộ, nói chính xác hơn thì bất cứ ai hẳn cũng như vậy.
Khi bản thân đạt được thành tựu nhất định, đều mong nhận được sự tán thưởng của đối phương, hoặc nói là mong đối phương ném ánh mắt ngưỡng mộ với mình.
Tất nhiên đây không phải khoe khoang, mà là tận hưởng cảm giác người khác. khẳng định năng lực của mình, giống như cảm giác tận hưởng chiến thắng vậy.
Nhưng bộ dạng của Tô Vũ vừa rồi hiển nhiên là qua loa có lệ, nên Mã Hiểu Lộ mới rất bất mãn.
Mà thực tế, với Tô Vũ mà nói, thứ này đúng là chẳng tính là gì, thực tế kiếm bao nhiêu tiền, với anh đều không tính là gì.
Nhưng để chiều chuộng tâm trạng của Mã Hiểu Lộ, Tô Vũ vẫn hắng giọng nghiêm túc nói: "Anh tự hào vì có người vợ như em. Nhìn em bây giờ phát triển
mạnh mẽ, trong lòng anh cũng yên tâm rồi."
Mã Hiểu Lộ tất nhiên biết Tô Vũ nói dối, nhưng vẫn mỉm cười, dựa sát qua hỏi: "Sao trong lòng anh lại yên tâm?”
"Bởi vợ anh kiếm được nhiều tiền, nên anh có thể yên tâm ở nhà ăn bám." Tô Vũ nói đùa.
"Xì, hay quá nhỉ, em nói cho anh biết, khi em có tiền rồi, em sẽ đá anh một cú, hứ-" Mã Hiểu Lộ ngẩng cổ liếc Tô Vũ.
"Ơ, đúng rồi tiểu phú bà, công ty bận rộn tít mù, sao hôm nay em rảnh rỗi ở nhà ăn sáng vậy?" Tô Vũ nghiêm túc hỏi.
Bởi vì theo tính cách của Mã Hiểu Lộ mà nói, giờ công ty bận thế này, cô tuyệt đối không thể nhàn nhã như vậy.
Mã Hiểu Lộ uống hết sữa trong cốc rồi nói: "Chẳng lẽ không cho em nghỉ phép à? Hôm nay em hẹn Tuyết Ny có việc, anh ở nhà một mình từ từ chơi đi."
Nói xong, cô lên lầu thay bộ quần áo rồi ra cửa.
'Tô Vũ nhún vai, dựa vào sofa khẽ nhắm mắt trầm tư.
Hiện tại thực tế anh cũng có khá nhiều việc, bên Biên Thận thời gian tới chắc hẳn sẽ hành động, còn có chuyện Thiên Cơ Các, và thực lực bản thân bây giờ, đã giậm chân tại chỗ lâu lắm rồi.
Không phải vì Tô Vũ không chịu tu luyện chăm chỉ, thực tế là vì, linh khí trên địa cầu bây giờ cực kỳ thiếu thốn, cách tu luyện trước kia mà áp dụng bây giờ thì cơ bản đã không có tác dụng lớn gì.
Anh cần tìm cách nhanh hơn, thực tế anh cũng đã nghĩ tới.
Đó chính là một lần nữa đến núi hình vòng cung dưới đáy biển, lợi dụng âm khí nơi đó để tu luyện.
Nhưng suy nghĩ một hồi, Tô Vũ vẫn từ bỏ, lý do rất đơn giản, thế giới này là âm dương điều hòa.
Mọi thứ thế gian sở hữu đều là thứ phải có, hoặc có thể hiểu là không thể thiếu.
Nếu cưỡng ép thay đổi nó, rất có thể sẽ gây ra một loạt hậu quả không thể lường trước.
Cho nên Tô Vũ không mong vì bản thân mà khiến toàn bộ địa cầu xảy ra một số biến hóa kỳ lạ. Anh tin, theo sự tu luyện không ngừng, anh hẳn sẽ có thực lực như vậy.
"Sư nương, chị đến rồi." Mã Hiểu Lộ đến văn phòng của Tiêu Tuyết Ny, gõ nhẹ cửa, sau đó Tiêu Tuyết Ny vội ngẩng đầu nói với Mã Hiểu Lộ.
"Ô, dạo này sao vậy? Sao thường thấy em lén cười một mình thế, mà mặt còn đỏ ửng, thành thật khai báo, có phải đang yêu không?"
Mã Hiểu Lộ bước vào ôm cổ Tiêu Tuyết Ny hỏi.
Đôi khi giác quan thứ sáu của phụ nữ thực ra rất chuẩn, ví dụ như bây giờ, nói chính xác hơn, Tiêu Tuyết Ny không phải đang trong giai đoạn yêu đương, hẳn nên tính là giai đoạn mập mờ.
"Ôi dào, sư nương nói gì vậy? Em bận suốt ngày lấy đâu ra thời gian yêu đương chứ. Còn chị kìa, em có tin không vui muốn nói với chị." Nói xong Tiêu Tuyết Ny cúi đầu lấy một tờ báo cáo kiểm tra từ ngăn kéo.
Danh Sách Chương: