Mục lục
Truyền Nhân Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh nói bậy bạ gì vậy? Người kia đã ngoài ba mươi rồi, thế mà anh cũng nói được." Mã Hiểu Lộ trừng mắt nhìn Tô Vũ.

Vốn dĩ Tô Vũ chỉ đùa thôi, nếu không phải đẹp trai trẻ tuổi thì anh cũng không đồng ý.

Nhưng dù Mã Hiểu Lộ đã tức giận, Tô Vũ vẫn chưa ngừng trêu: "Tuyết Ny không phải nói thích người chín chắn hơn sao? Các em xem Trần Phúc sau khi giảm cân có chút vẻ chín chắn không, mà anh nói cho mà nghe, đàn ông bốn mươinhư một đóa hoa, giờ Trần Phúc vẫn đang ở trạng thái nụ hoa chờ nở đấy."

"Anh còn nói nữa, nói tiếp xem em có xé toạc miệng anh không." Lúc này Mã Hiểu Lộ chẳng màng có người lạ, định ra tay.

Tô Vũ liên tục cầu xin tha thứ, trực tiếp lùi ra ghế sô pha bên cạnh: "Được được, anh biết sai rồi, Tuyết Ny không thích nụ hoa chờ nở, anh còn quen một người đã nở rộ rồi, Bạch Nhãn Hạt Tử."

Khi nói ra lời này, chính Tô Vũ cũng nhịn không được muốn bật cười, nhưng Mã Hiểu Lộ và Tiêu Tuyết Ny hình như chưa phản ứng ra Bạch Nhãn Hạt Tử là ai.


Dù sao đây là biệt danh giang hồ, mà họ lại không có nhiều giao lưu với Bạch Nhãn Hạt Tử, nên tất nhiên không biết. Nhưng nếu biết, chỉ sợ bây giờ Tô Vũ đã kêu khổ liên miên rồi.

"Bạch Nhãn Hạt Tử là ai vậy? Anh không thể tìm người mù cho Tuyết Ny của bọn em được." Mã Hiểu Lộ nắm tay Tiêu Tuyết Ny, nhíu mày hỏi.

Nhưng Tô Vũ không trả lời ngay, vẫy tay với Tiền Hào: "Đi thôi, chúng ta qua chỗ hội trưởng Thẩm ngồi tán gẫu, chúng ta không hiểu chuyện phụ nữ nói đâu."

Tiền Hào mỉm cười, nhìn Triệu Mộng Nhã như đang xin ý kiến.

Triệu Mộng Nhã gật đầu cười nói: "Anh đi đi, dù sao hôm nay cũng không có việc gì, em cũng muốn nói chuyện riêng với Hiểu Lộ, có anh ở đây không tiện." . Đọc‎ 𝐭hê𝗺‎ các‎ chương‎ 𝗺ới‎ 𝐭ại‎ ==‎ 𝐭ru‎ 𝗺𝐭ru𝓎en.Vn‎ ==

Nói xong còn không quên đẩy Tiền Hào một cái.

Nhìn hai người sắp bước ra ngoài, Mã Hiểu Lộ vội hỏi với theo: "Này, anh vẫn chưa nói cho em biết Bạch Nhãn Hạt Tử là ai mà?"

Tô Vũ kéo Tiền Hào tựa vào khung cửa, cố nén cười nói: "Còn nhớ người lần trước nửa đêm tìm đến nhà anh, tên mặt mũi thâm tím ăn táo đó không? Hắn chính là Bạch Nhãn Hạt Tử đấy."

"Đi chết đi." Mã Hiểu Lộ tức giận vo tròn khăn giấy trong tay ném về phía Tô Vũ.


Bạch Nhãn Hạt Tử là người thế nào, tuy Mã Hiểu Lộ không hiểu rõ lắm, nhưng chỉ liếc mắt nhìn qua thôi, còn không bằng Trần Phúc dầu mỡ kia.

Nhưng nếu theo lời của chính Bạch Nhãn Hạt Tử, ông ta có quan hệ huyết thống với mẹ tổ, không chỉ vậy, tên này còn là người được Chân Long tuyển chọn, có thể nói là người được trời chọn.

Chỉ là vị người được trời chọn này, nhìn qua hình như không khác lắm với tên vô lại chợ búa.

Sau khi đi ra ngoài, Tô Vũ hỏi: "Đúng rồi, vừa rồi hỏi chuyện kết hôn của hai cậu, sao không ai trả lời, có phải có điều khó nói không?"

Tiền Hào thở dài rồi đáp: "Thực ra cũng không phải điều khó nói. Phải nói là lẽ thường tình thôi. Vốn tưởng hai bên yêu nhau, thuận buồm xuôi gió, ai ngờ hai người vốn không cùng thế giới muốn đi cùng nhau, không biết phải vượt bao nhiêu núi, bước qua bao nhiêu ải. Mà tôi tính là thứ gì chứ."

"Sao thế? Triệu Mộng Nhã chê bạn thân tôi à?" Tô Vũ vỗ vai Tiền Hào, cổ vũ tinh thần, bởi rõ ràng bây giờ Tiền Hào trông có vẻ thiếu tự tin.

"Không phải Triệu Mộng Nhã, với anh thì tôi cũng chẳng có gì phải giấu. Nói thật nhé, lần này Triệu Mộng Nhã đã lén lút trốn khỏi nhà đấy."


Đối với Triệu Mộng Nhã, khi cô ấy tuyệt vọng với thế giới này thì gặp được Tiền Hào, đó là may mắn lớn nhất đời cô ấy, sao lại có chuyện chê bai cơ chứ.

Người thực sự chê Tiền Hào là cha mẹ Triệu Mộng Nhã, họ cho rằng con gái mình là đại minh tinh cao cao tại thượng, Tiền Hào nhiều lắm chỉ là một tài xế, sao có thể xứng với Triệu Mộng Nhã?

Hơn nữa họ cho rằng, Triệu Mộng Nhã chọn từ bỏ sự nghiệp, hoàn toàn là do Tiền Hào cho cô ấy uống bùa mê thuốc lú, còn bảo Tiền Hào rời xa Triệu Mộng Nhã, đừng ảnh hưởng sự nghiệp của cô ấy. Vì thế còn định cho Tiền Hào một khoản tiền chia tay lớn, để anh ta chủ động đề nghị chia tay.

Tất nhiên những chuyện này Tiền Hào đều chưa từng nói với Triệu Mộng Nhã, nhưng thực ra trong lòng Triệu Mộng Nhã hiểu rõ, Tiền Hào chắc chắn đang gánh vác áp lực tâm lý rất nặng nề.

Tô Vũ gật đầu, thực ra những chuyện này quả thật là lẽ thường tình. Tuy nói thời nay đề cao chuyện tự do yêu đương, nhưng do ảnh hưởng quan niệm truyền thống, rất nhiều gia đình vẫn coi trọng môn đăng hộ đối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK