Mục lục
Truyền Nhân Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa xuống xe, Tôn Tử Hàm đã thấy mấy chiếc xe quân sự đậu ở cửa, hơn nữa ngẩng mắt phát hiện ở cửa còn có hai cảnh vệ.

Còn tưởng là có nhân vật lớn nào đó của quân khu, thực tế người đáng để mang theo cảnh vệ đứng gác, Tôn Tử Hàm chưa gặp được mấy người.

Mà hôm nay coi như gặp được, anh ta còn đang nghĩ, vào trong kính người ta một ly rượu làm quen một chút.

"Cậu chủ Tôn, anh đến rồi." Bên này thấy Tôn Tử Hàm bước vào, quản lý như nhìn thấy vị cứu tinh, ít nhất bây giờ cậu chủ đến rồi, biết đâu sự việc vẫn có thể chuyển biến tốt.

Tôn Tử Hàm nhìn Tiểu Tê đứng bên cạnh nói với quản lý: "Đây... đây là sao vậy?"

Quản lý cười ngượng ngùng, cũng không tiện nói nhiều, dù sao chuyện này quả thực là mình sai trước.

Tiểu Tề hít sâu một hơi rồi nói với Tôn Tử Hàm: "Tự hỏi đi, nhưng đừng để đến lúc tôi tự mình đến xử lý, lúc đó sẽ không có lợi cho ai cả. Cũng đừng trách tôi không nhắc nhở anh, sự xuất hiện của anh tôi có thể giả vờ không biết, toàn bộ sự việc chỉ liên quan đến Ngự Thiện Cung."

"Thu đội." Nói xong, Tiểu Tề vung tay, mấy cảnh vệ theo sau bước ra ngoài.


"Rốt cuộc là sao vậy?" Tiểu Tề vừa rời đi, Tôn Tử Hàm mở miệng hỏi.

Sau đó quản lý ấp úng kể lại đầu đuôi sự việc một lượt, cuối cùng còn nói: "Tôi cũng có làm gì đâu, sao:

Lời quản lý còn chưa dứt, Tôn Tử Hàm đã tát một cái vào mặt anh ta.

"Anh còn bảo không làm gì à? Người đó là Thiện Vũ Băng... Thiện Vũ Băng anh biết là ai không? Viên ngọc quý trên tay nhà họ Thiện, anh lại từ chối cô ấy ngoài cửa, nhà chúng ta suýt nữa bị anh hại chết rồi."

Tôn Tử Hàm trừng mắt hung dữ nói với quản lý. Thực tế gần đây, Tôn Tử Hàm đều rất điềm đạm, nguyên nhân là vì anh ta nghe nói nhà họ Thiện có một tiểu thư, thường xuyên lui tới thành phố Kim Lăng.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.

Bởi vì không quen biết nhau, cũng không biết người nào thân thiết với vị tiểu thư này, nên anh ta vẫn luôn tỏ ra cẩn thận thận trọng, mục đích là muốn dò la rõ tình hình.

Nhưng ai ngờ, mình cẩn thận dè dặt, quay đầu lại tên chết tiệt này lại gây ra chuyện lớn như vậy.

May mà Tiểu Tề mới nhậm chức, đôi khi trong lúc xử lý sự việc, chưa thể thoải mái ra tay, có lẽ là cần lôi kéo một số mối quan hệ, nên mới chọn mở một mặt lưới.

Nếu không, chỉ xét mức độ Thiện Bản Thanh đích thân ra mặt, nhà họ Tôn của họ chắc chắn sẽ bị liên lụy rất lớn.

Tôn Tử Hàm căn răng, chuyện đã xảy ra rồi, chỉ có thể chịu tội, quay về nên cảm ơn Tiểu Tề cho đàng hoàng mới phải.


"Sư phụ, mời vào trong." Thiện Vũ Băng đi đầu tiên, kéo tay lão già giữ mộ đi vào trong.

"Haha, đúng là nhà lớn đấy." Lão già giữ mộ đảo mắt nhìn xung quanh gật đầu liên tục nói.

"Ân công, lần này dù thế nào, ngài cũng phải ở lại đây, tôi sẽ không để ngài đi nữa đâu." Thiện Bản Thanh dùng sức gõ cây gậy trong tay xuống đất rồi mỉm cười nói.

Ông ấy cảm thấy, bây giờ ông trời để lão già giữ mộ gặp được ông ấy vào lúc khốn cùng nhất, chính là để ông ấy báo đáp.

'Từ nay về sau, lão già giữ mộ ở trong phủ đều nên hưởng nghi lễ quý khách.

"Tốt lắm, tốt lắm! Nhưng tôi còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, làm xong rồi, nếu tôi còn cơ hội, nhất định sẽ quay lại."

Lúc nói lời này, lão già giữ mộ nhìn về phía Thiện Vũ Băng.

Chuyện quan trọng nhất, tất nhiên là liên quan đến Thiện Vũ Băng và Thiên Cơ Các.

"Cơm rau đạm bạc, ân nhân đừng chê." Thiện Bản Thanh chuẩn bị một bàn đầy ắp món ngon, nói với lão già giữ mộ.


Rồi lại nhìn Thiện Vũ Băng hỏi: "Vũ Băng, con nói cho ông nghe, con quen sư phụ con như thế nào?”

Thiện Vũ Băng ăn một miếng rồi nói: "Sư phụ là người rừng, con quen ở trên núi."

"Nói bậy!" Thiện Bản Thanh liên tục quở trách. Nhưng rõ ràng, lão già giữ mộ cũng không để bụng, đối với sự hoạt bát đáng yêu của đồ đệ này, quan trọng nhất vẫn là Cửu Âm Tuyệt Mạch đã thức tỉnh trong cơ thể cô, khiến ông ta yêu thương còn không kịp.

Nhưng nghĩ đến Cửu Âm Tuyệt Mạch, lão già giữ mộ liền đặt đũa xuống, bởi vì Cửu Âm Tuyệt Mạch thường đều có truyền thừa.

Nói cách khác, Cửu Âm Tuyệt Mạch trên người Thiện Vũ Băng, hẳn là do cha mẹ cô truyền cho.

"Thiện tướng quân, tôi muốn hỏi một chút, cha mẹ của Vũ Băng đang ở đâu?" Lão già giữ mộ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Nói đến đây, Thiện Bản Thanh thở dài não nề, cha mẹ của Thiện Vũ Băng, nói thật cũng đã mấy năm rồi ông không gặp.

Thậm chí Thiện Bản Thanh còn không biết họ đang ở đâu, đang làm gì, giờ có còn sống hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK