Không nghĩ tới cốt truyện tới nhanh như vậy, Du Đường nhất thời có điểm phản ứng không kịp.
“Tôi vẫn luôn đối với cậu thực cảm thấy hứng thú.” Ngụy Sâm tự ngôn nói: “Lần trước còn cùng Tô Vũ nói qua đem cậu hợp đồng mua tới, nhưng bị cậu cự tuyệt.”
“SR quyền tái, là trong vòng một cái trò chơi, cũng là một loại giải trí phóng thích áp lực.” Hắn giải thích nói: “ Tôi đã được đề cử trong một trận đấu quyền anh năm ngoái và đã thua trong một trận đấu quyền anh, vì vậy năm nay tôi nghĩ rằng chúng tôi đang tìm kiếm một tay võ sĩ mới.”
Du Đường bình tĩnh lại, hỏi: “Cho nên cậu liền theo dõi tôi?”
“Đúng vậy.” Ngụy Sâm cười rộ lên: “Tôi cảm thấy thực lực cậu tuy rằng không xem như tuyệt cường, nhưng xem xét tính lại rất không tồi, đến lúc đó mang đến hiệu quả trò chơi cũng nhất định sẽ càng xuất sắc.”
“Bất quá để cậu đi lên thi đấu tôi ít nhiều có chút đau lòng.”
“Rốt cuộc tôi còn rất thích cậu.” Ngụy Sâm lại lần nữa dụ dỗ hắn: “Cho nên, tôi khuyên cậu vẫn là chọn điều kiện thứ nhất đi.”
“Ngủ một giấc là có thể được đến hai ngàn vạn, cậu chiếm được tiện nghi lớn.”
“Ta chọn hai.” Du Đường đi thẳng vào vấn đề hỏi hắn: “Khi nào ký hợp đồng?”
“……” Ngụy Sâm nhíu mày: “Cậu vì cái gì mà có thể vì Ngụy Mặc Sinh làm được loại tình trạng này?”
“Tôi đã kiểm tra cậu và phát hiện ra rằng một năm trước cậu không hề liên lạc với Ngụy Mặc Sinh, nhưng năm ngoái cậu đã dành gần như tất cả tích lũy của mình để giúp cậu ấy.”
“Bao gồm cả việc cho ba cậu ấy vay nặng lãi không có tiền trả, cậu bán phòng, cũng là cậu mua phòng kia xép đi?” Ngụy Sâm hỏi hắn: “Cậu cùng y nói chuyện này sao?”
“Ngụy tổng, tôi đã ra lựa chọn.” Du Đường như cũ bình tĩnh mà nhìn Ngụy Sâm: “Cho nên mong cậu đừng nói đến việc tư.”
“Ai, cậu có phải hay không thích y a?” Ngụy Sâm ấn diệt yên, đi đến trước mặt Du Đường, cúi người, ở bên tai hắn nhẹ giọng hỏi: “Vẫn là đơn thuần mà tưởng thượng hắn?”
Du Đường ở trong lòng mắt trợn trắng.
Làm thế nào để người đàn ông này thỏa mãn tâm trí của mình với tất cả những điều này?
Hắn vừa định phản bác thì phía sau có tiếng gõ cửa, Ngụy Sâm thuận thế ôm hắn, đối bên ngoài người ta nói thanh “Vào”.
Du Đường bối rối trước hành động kỳ lạ này, muốn đẩy Ngụy Sâm ra, liền nghe được sau lưng truyền đến giọng nói quen thuộc.
“Ông chủ, tôi nghe anh Vương nói ông kêu……”
Lời nói còn lại đều bị nam sinh nuốt vào trong bụng, Ngụy Mặc Sinh ngơ ngác mà nhìn hai người ôm nhau, ách thanh.
Du Đường tỉnh ngộ sự trùng hợp này tuyệt đối là Ngụy Sâm đùa dai, hắn thủ hạ dùng sức, Ngụy Sâm lại đem hắn ôm càng chặt.
“Nếu cậu dám động thủ với tôi, hai ngàn vạn nhất phân đều lấy không được.”
X!
Du Đường hận đến ngứa răng, nhưng cũng chỉ có thể ngừng.
Hắn cầu nguyện Ngụy Mặc Sinh ngàn vạn đừng kêu hắn, bằng không hắn cũng không biết như thế nào cùng đối phương giải thích.
“Cậu..ông chủ ở cách vách.” Ngụy Sâm đối sắc mặt hoàn toàn âm trầm xuống dưới Ngụy Mặc Sinh cười cười: “Cậu đi cách vách tìm hắn đi.”
Tiếng đóng cửa vang lên.
Du Đường lập tức đẩy Ngụy Sâm ra: “Ngụy tổng không cảm thấy làm như vậy có chút quá nhàm chán sao?”
“Nơi nào nhàm chán?” Ngụy Sâm cười không được: “Cậu vừa rồi không thấy được biểu tình của thằng nhóc kia, ha ha ha, nói y muốn giết tôi tôi đều tin. Các cậu xác định không phải cái loại quan hệ này đi?”
“Tôi nhìn thấy y, nhưng tôi thực sự muốn làm một cái gì đó cho cậu?”
“Ngụy tổng mắt đồng tính thấy người gay.” Du Đường sặc hắn một câu: “Tôi đối nam nhân không có hứng thú.”
“Nhưng tôi thấy cậu cũng không nói qua có bạn gái a?”
“Tôi đối nữ nhân cũng không có hứng thú.”
“?”Ngụy Sâm lộ ra điểm khó có thể tin biểu tình: “Chẳng lẽ cậu thích nhân yêu?”
“Nhìn không ra tới a?”
“……” Du Đường trầm mặc, lười đến phản ứng hắn.
“Ha ha ha, đậu ngươi.” Ngụy Sâm từ trên bàn lấy hợp đồng đã sớm chuẩn bị tốt đưa cho Du Đường: “Tôi phát hiện tôi càng ngày càng luyến tiếc làm cậu đã chết.”
“Tham gia quyền tái, không nhất định liền sẽ chết.” Du Đường cầm bút, ký tên của mình: “Ngụy tổng cậu không cần nương tay với tôi.”
“Tốt…tốt, tôi không nương tay cậu.” Ngụy Sâm tiếp nhận hợp đồng: “Cậu từ ngày mai bắt đầu, mỗi tuần từ 8 giờ đến 5 giờ chiều đều phải tới quyền tràng, sẽ có huấn luyện viên nổi danh huấn luyện cho cậu.”
“Được.”
Ra văn phòng, Du Đường nhẹ thở ra một hơi.
Đây là cuối cùng chỉ là một nhiệm vụ.
Hoàn thành liền phải đi thế giới tiếp theo.
Nhiều ít có chút không vui.
“Đường ca?” Thanh âm củaNgụy Mặc Sinh kéo suy nghĩ Du Đường về, hắn quay đầu, nhìn thấy Ngụy Mặc Sinh ở cách đó không xa đứng, không biết đợi hắn bao lâu.
X, hắn thiếu chút nữa đã quên vừa rồi đứa nhỏ này mới nhìn thấy Ngụy Sâm ôm hắn!
“Sao em vẫn chưa đến phòng sinh hoạt?” Du Đường căng da đầu đi qua , lôi kéo Ngụy Mặc Sinh hướng hoạt động thất đi: “Quyền tái liền mau bắt đầu rồi, nhiệt thân làm không được sẽ ảnh hưởng phát huy. Chạy nhanh đi nhiệt thân đi.”
Y nói sang chuyện khác: “Vừa rồi anh như thế nào đi vào văn phòng ông chủ? Hắn kêu anh làm gì?”
“……”
Ngụy Mặc Sinh bị hắn lôi kéo, tầm mắt dừng ở vành tai Du Đường.
Y vừa rồi nhìn thấy môi Ngụy Sâm cọ tới vành tai nam nhân, hai người dựa vào cực gần, y nghe không rõ họ nói gì.
Du Đường liền như vậy tùy ý đối phương ôm, nghe được thanh âm y hắn đều không có quay đầu lại xem một cái.
Chẳng lẽ lời đối phương nói lúc trước cùng Ngụy Sâm không có quan hệ, chỉ là đơn thuần đang an ủi y sao?
Bởi vì tình cảnh của y, không muốn lại đả kích y, cho nên mới lựa chọn giấu giếm quan hệ với Ngụy Sâm, cho tới bây giờ……
“Không có gì hết.” Hắn miễn cưỡng đè nén cảm xúc xuống, trở về Du Đường: “Liền nói làm ta nhiều tiếp mấy tràng quyền tái, thu vào sẽ càng cao.”
“Nga, kia khá tốt.”
“Đường ca.” Tay đột nhiên bị nắm chặt, Ngụy Mặc Sinh hỏi Du Đường: “Anh còn nhớ rõ anh đã từng nói qua gì không?”
“Hả?” Du Đường sửng sốt một chút: “Nói cái gì?”
“Anh nói nếu em đánh quyền thắng anh một lần, anh liền đáp ứng em một yêu cầu.”
Du Đường nhớ tới chính mình xác thật nói qua lời này, gật đầu: “Nhớ rõ.”
“Kia hiện tại những lời này còn tính toán sao?”
“Tính toán.”
“Tốt.” Con ngươi của Ngụy Mặc Sinh tối đen không đáy: “Kia đêm nay, em đánh xong thi đấu, chúng ta so một hồi.”
“Nếu em thắng, anh phải đáp ứng em một yêu cầu.” Y cường điệu: “Không được đổi ý.”
“Vậy em cũng đến trước thắng anh.” Du Đường cảm thấy Ngụy Mặc Sinh đột nhiên nhắc tới chuyện này rất kỳ quái, hơn nữa hắn cũng không cảm thấy hiện tại Ngụy Mặc Sinh có thể thắng hắn: “Chỉ cần em bằng bản lĩnh thắng anh, anh tuyệt đối sẽ không đổi ý.”
……
Bởi vì đáp ứng với Ngụy Mặc Sinh, cho nên thời điểm đối phương đánh quyền tái, Du Đường không đi xem, chính mình ở trong phòng hoạt động làm nhiệt thân.
Vương Chí xoa hãn đi vào, nhìn đến hắn: “Anh Đường, anh hôm nay không thi đấu a, như thế nào còn nhiệt thân?”
“Đó không phải là lời đề nghị của A Sinh muốn cùng tôi luyện quyền sao.” Du Đường hồi hắn: “Chúng tôi lâu không luyện tập, tôi cũng có chút tò mò thực lực hiện tại của y.”
“Anh muốn cùng hắn luyện a?” Vương Chí nói: “Vậy nhưng anh phải cẩn thận điểm nhi, đừng để bị tên này bắt được và chết trên sàn.”
“Nói như thế nào?”
“Em mới vừa xem xong hắn quyền tái.” Vương Chí thổn thức: “Thật sự bực bội.”
Du Đường tới hứng thú: “Như thế nào bực bội?”
“Lại là một quyền KO đối thủ.”
“Hắn không phải thường xuyên như vậy sao?”
Vương Chí lắc đầu: “Đường ca, anh không cảm thấy thực quỷ dị sao?”
“Hắn từ trận đầu thi đấu bắt đầu, đến bây giờ, đã đánh mấy chục tràng, đối thủ năng lực cũng vẫn luôn hướng lên trên trướng, nhưng là kết quả đâu?”
“Tất cả đều là một quyền thu phục.”
“Cho nên em cảm thấy thực lực của hắn có rất lớn tỷ lệ đã vượt qua ngươi.”
Du Đường vi lăng, không đợi y hỏi lại, thì cánh cửa mở ra, Ngụy Mặc Sinh đi vào tới: “Anh Đường, làm xong nhiệt thân sao? Số 3 thất còn không, chúng ta hiện tại qua đi vừa lúc.”