• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngụy Mặc Sinh đột nhiên bị điểm danh, động tác lấy trang phục thi đấu giúp Du Đường dừng một chút, quay đầu lại nhìn.

"Mẹ của hắn……” Bị Du Đường trừng mắt một cái, Lý Tấn lập tức sửa miệng: “Nga nga, hắn kêu A Sinh a. Đường ca ngươi thu hắn làm đồ đệ?”

“Ân.” Du Đường di chuyển cánh tay, biểu tình trên mặt là tôi che chở đứa nhỏ này: “Về sau tôi nhìn thấy các cậu làm khó hắn, sẽ không tha cho các cậu.”

“Không không không, không dám!” Lý Tấn lập tức lắc đầu: “Đường ca, anh yên tâm đi, về sau em nhất định xem trọng hắn, ai dám bàn tán, đánh gãy chân!”

“Được rồi, cậu không có việc gì liền trở về nghỉ ngơi đi, bị thương đến gãy xương phải dưỡng thật tốt.”

Tiễn Lý Tấn đi, Ngụy Mặc Sinh đem độ vật đã chuẩn bị tốt để tới cạnh cửa, hỏi Du Đường: "Anh có bao nhiêu phần nắm chắc sẽ thắng trận thi đấu này?”

Du Đường nghĩ nghĩ, cười: “Không biết.”

“Không biết?” Ngụy Mặc Sinh sửng sốt: “Anh không phải rất lợi hại sao?”

Du Đường bên này xem bộ dáng lo lắng của y, tươi cười càng sâu chút.

"Tôi rất lợi hại, nhưng tôi không thể bảo đảm nhất định sẽ thắng lợi.”

“Thi đấu tràn ngập biến cố, tựa như cuộc sống hàng ngày.”

“Nhưng tôi tin tưởng, chỉ cần mỗi lần toàn lực ứng phó, kết quả sẽ không phụ người nỗ lực.”

Đại khái là ở chung lâu rồi, Du Đường cảm thấy Ngụy Mặc Sinh có lẽ cũng không tệ giống như trong tiểu thuyết.

Cho nên hắn nói đoạn lời này cũng là suy nghĩ khích lệ Ngụy Mặc Sinh, làm hắn kiên trì lên chút.

Ngụy Mặc Sinh ngơ ngẩn mà nhìn hắn, sau một lúc lâu, quay mặt đi: “Đã biết.”

*

Du Đường tham gia trận quyền anh này quy mô không lớn, sân thi đấu được sử dụng cũng không phải là lớn nhất trong đấu trường quyền anh, nhưng bởi vì thay đổi người trên võ đài, cho nên người tới xem thật đúng là không ít.

Nghe được trọng tài kêu tên, Du Đường kéo cao dây thừng, chân dài sải bước lên đài quyền anh.

Khuôn mặt anh tuấn, thân cao 1 mét 8, nửa người trên trần trụi bao trùm cơ bắp màu lúa mạch, không phải loại cao cao nhô lên, mà là hình dạng đều đều, đường nét uyển chuyển, tràn ngập công phá.

Thính phòng tức khắc bùng nổ.

“Thật sự đổi thành Du Đường!!”

“Trận này vé vào cửa đáng giá!”

Cũng có nữ nhân tới xem trận đấu, lúc này nhìn đến Du Đường, trên mặt hưng phấn đều giấu không được.

“Hắn thật sự soái quá a!”

“Quá man!!”

Du Đường là một minh tinh quyền thủ trong giới quyền anh , người xem có phản ứng như này cũng không hiếm lạ.

Nhưng Ngụy Mặc Sinh lại là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp này.

Đây cũng là lần đầu tiên y ý thức được Du Đường ở giới quyền anh rốt cuộc chiếm cứ dạng địa vị gì.

Nam nhân này thực ưu tú.

Cũng thực loá mắt.

Cùng mặt trời giống nhau, đứng ở trên võ đài phát ra ánh sáng.

Tốc độ tim đập không rõ vì sao nhanh hơn, Ngụy Mặc Sinh sững sờ ở tại chỗ, hơn nửa ngày mới nghe thấy Du Đường kêu y.

“Trong chốc lát xem kỹ động tác của tôi.” Du Đường giữ sợi dây ngược sáng, nghiêm túc nói với y: "Tôi sẽ không coi thi đấu như trò đùa, cho nên có khả năng ở trong thời gian rất ngắn sẽ kết thúc thi đấu, cậu nhất định phải thấy rõ tôi đánh như thế nào.”

“Có thể nhìn rõsao?”

Ngụy Mặc Sinh gật đầu: "Nhìn rõ.”

Du Đường xem biểu tình ngốc ngốc của y, tâm có điểm ngứa, liền nói với y: "Cậu lại đây.”

“?”

Ngụy Mặc Sinh đi lên: “Còn có việc sao?”

Nào biết mới vừa đứng vững, Du Đường liền vươn bàn tay mang bao tay ra, khẽ chạm trên trán thiếu niên, ngừng trong chốc lát, rồi thu tay lại. Tươi cười như ánh mặt trời: “Được rồi, nạp điện xong.”

Hắn ngồi dậy, nói với trọng tài: “Có thể bắt đầu rồi.”

Bỏ lại Ngụy Mặc Sinh sững sờ ở tại chỗ, thật lâu sau, cánh tay bên người nắm chặt, vệt ửng đỏ từ cổ bò dần lên đến tai.

Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên trong đầu Du Đường.

[đinh —— Độ hảo cảm của Ngụy Mặc Sinh +5, độ hảo cảm trước mắt là 55, còn cần ký chủ không ngừng cố gắng!]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK