Ngụy Mặc Sinh đẩy tay Du Đường ra xong tốc độ không nhanh bằng tốc độ hắn thu tay lại.
Du Đường nhìn ra y tựa hồ cảm thấy ngượng ngùng, liền nói sang chuyện khác nói với hắn một ít chú ý trước khi vận động, sau đó cúi đầu nhìn đôi giáy mà Nguỵ Mặc Sinh đang đeo: "Cỡ chân của cậu là bao nhiêu?"
“44, làm sao vậy?”
"Trận đầu chiến thắng giải thưởng là một đôi giày thể thao, ông chur bảo đưa cho cậu.” Du Đường trợn mắt nói dối: “Ngày mai tôi đem giày lấy lại đây cho cậu, đến lúc đó cậu có thể chạy bộ mỗi ngày, điều chỉnh thể năng.”
“Nga, được.”
Ngụy Mặc Sinh còn có công việc bán thời gian khác nên không thể ở lại lâu hơn, tiếp nhận đồ Du Đường cường ngạnh đưa cho y mát xa, thuốc hạ sốt còn có một gói bột thuốc protein lớn, liền chạy nhanh rời đi.
Hệ thống tò mò: [ký chủ, ngài vì cái gì lừa y a?]
Du Đường: Đôi giày thể thao kia của y đều hỏng như vậy, nếu muốn y đổi khẳng định y sẽ luyến tiếc, chi bằng ta trực tiếp mua cho y một đôi mới, nói là phần thưởng chiến thắng, y cũng dễ dàng tiếp thu.
[nga, chính là không nói cho y biết, độ hảo cảm sẽ tăng như thế nào nha?]
Du Đường: không cần lo, đôi khi vô tâm cắm liễu liễu mọc xanh.
(Ngụ ý của câu nói này có nghĩa là “Có lòng trồng hoa hoa chẳng nở. Vô tình cắm liễu liễu mọc xanh”. Có lẽ câu nói này không ít người đã nghe nhiều lần. Trong thực tế cuộc sống, nhiều khi bạn muốn đạt được điều gì đó, thậm chí tính toán đâu ra đấy rồi, nhưng cuối cùng mọi thứ dường như chẳng như ý mình muốn.)
[A?]
Du Đường cười cười, không nói nữa.
*
Ngụy Mặc Sinh ăn lành mạnh và uống protein theo Du Đường trong một tuần, trên mặt ít nhiều có chút thịt, sắc mặt cũng hồng nhuận hơn một ít.
Vì thế, Du Đường bắt đầu dần dần cho hắn tăng mạnh hạng mục huấn luyện, cơ sở nhất chính là dậy sớm chạy mười km, sau đó kéo duỗi, huấn luyện lực cánh tay, huấn luyện phần eo, huấn luyện chân.
Tiến hành nửa tháng như vậy, thể năng Ngụy Mặc Sinh được tăng lên rõ ràng, lượng cơm ăn cũng tăng vọt, bữa ăn phụ là cần thiết mỗi ngày.
Du Đường nhìn Ngụy Mặc Sinh như vậy, cảm giác có thành tựu.
"Tốt, hôm nay liền đến nơi này.” Du Đường đối với Ngụy Mặc Sinh nằm tập thể hình trên thiết bị vươn tay: “Ngày mai bắt đầu, chính thức dạy cậu đánh quyền anh.”
“Ân.” Trải qua nhiều ngày ở chung như vậy, Ngụy Mặc Sinh cùng Du Đường đã hiểu nhau rất nhiều, đối mặt với nam nhân cũng không hề câu thúc cùng xấu hổ, tự nhiên mà nắm lấy tay Du Đường đứng dậy.
Lại không nghĩ rằng thời điểm đứng lên cẳng chân đột nhiên rút gân, lảo đảo muốn ngã.
Du Đường chạy nhanh bắt lấy hắn, dùng sức một chút liền ôm lấy Ngụy Mặc Sinh.
Thời tiết đầu mùa hạ, phòng tập thể thao thực nóng, hai người mặc đều đồ là màu đen bó sát người.
Huấn luyện xong mồ hôi thấm ướt vải dệt, dính sát vào bên nhau, thậm chí có thể nghe được nhịp tim đập nhanh hơn của đối phương.
Cùng ở nhà thi đấu quyền anh gặp qua những nam nhân thối hoắc đó không giống nhau, Du Đường cho dù ra mồ hôi, cũng chỉ có nhàn nhạt vị mặn cùng sữa tắm hương chanh tươi mát.
Phi thường dễ ngửi.
Ngụy Mặc Sinh ma xui quỷ khiến mà ôm chặt Du Đường, chóp mũi tiến đến cổ vai nam nhân, thật cẩn thận mà nghe.
"Cậu không sao chứ?” Du Đường không phát hiện hắn động tác nhỏ, nhíu mày hỏi: “Có phải hay không chân bị rút gân? Tới, cậu ngồi xong, tôi xoa chân cho cậu.”
Một câu đem lý trí Ngụy Mặc Sinh kéo về, thiếu niên bỗng nhiên bừng tỉnh.
Sắc mặt từ trắng chuyển hồng, mấy phen biến hóa, mới tốt xấu tìm về thanh âm chính mình: “Ân, đột nhiên rút gân, không đứng vững.”
Y được Du Đường đỡ ngồi xuống, nam nhân liền ngồi xổm trước người y, bàn tay to khớp xương rõ ràng đặt ở bụng cẳng chân y, có kỹ xảo mà xoa ấn.
Ngụy Mặc Sinh màu da lạnh mà trắng, thả hàng năm phơi không đen, Du Đường lại có được màu da lúa mạch đầy khoẻ mạnh lấy làm tự hào, phảng phất hút đầy ánh mặt trời, khỏe mạnh lại có sức sống.
Ánh mắt Ngụy Mặc Sinh không tự chủ theo làn da Du Đường hướng lên trên cánh tay, nhìn đến hầu kết nam nhân gợi cảm, xương quai xanh rõ ràng nhàn nhạt ẩn hiện sau bộ đồ màu đen bó sát ngực.
“Hẳn là do cậu làm nóng người chưa đủ, lần sau chú ý chút.” Du Đường giương mắt xem hắn: "Lực độ như này có thể đi? Cảm giác có tốt không?”
Cùng Du Đường tầm mắt đối diện, ý niệm hoang tưởng trong đầu Ngụy Mặc Sinh chợt rách nát.
Lông mi buông xuống, hận không thể tát chính mình một bạt tai.
Hắn thu hồi chân: "Được rồi, không cần nữa.”
【 đinh —— Ngụy Mặc Sinh độ hảo cảm độ +20, trước mắt độ hảo cảm là 50, thăng cấp giai đoạn thứ hai, tình huynh đệ biến tình yêu! 】