Cuối cùng Thẩm Dục ăn sạch sẽ cây kẹo bông gòn dơ bẩn kia. Thanh niên yêu sạch sẽ vừa ăn vừa khóc, trong miệng không cảm nhận được vị ngọt hay đắng, chỉ thấy trong lòng vô cùng đau khổ như trăm mảnh dao nhỏ cứa vào tim. Ngày hôm sau Thẩm Dục quay về nhà chính, tự nhốt bản thân vào lồng sắt trong phòng ngủ. Cuộn tròn trên đệm, y bắt đầu nhớ lại những lời mà Du Đường đã từng nói. Người đàn ông ngồi bên ngài lồng sắt vươn tay với y, dìu y ra
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.