Toàn thân Thẩm Dục cứng ngắc, y xoay người lại, đôi mắt vẫn đỏ hoe, cứ vậy mà ngơ ngác nhìn Du Đường. “Anh nói, anh nói thật à?” “Thật.” Du Đường trả lời: “Nhưng có điều kiện.” “Điều kiện gì?” “Sau khi anh đi, em phải điều chỉnh công việc và cuộc sống của mình quay lại đúng hướng. Sau đó quên anh đi, tìm một người thực sự phù hợp với em.” Nói xong lời này, đột nhiên Du Đường có cảm giác quen thuộc đến lạ. Hình như trước kia hắn cũng đã nói những lời
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.