Mục lục
Hôn nhân bất ngờ: đoạt được cô vợ nghịch ngợm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếu Huyên bắt anh ta tiến hành hôn lễ, thậm chí còn bắt anh ta hôm nay phải cầm thiệp cưới tới gặp Tiếu Đằng.
Mà Quý Xuyên không nghĩ đến, thế nhưng hôm nay Tiểu Bảo Bối lại quay về Tiếu thị.
Trong phút chốc nhìn thấy cô, ánh mắt của anh ta giống như bị đóng đinh tại chỗ, không thể dời khỏi gương mặt nhỏ nhắn ấy. Thời gian giống như quay về thời điểm trước kia khi cô vẫn thích dính lấy Quý Xuyên anh...
"Có chuyện gì thế?" Tiếu Đằng thấy cửa bị đẩy ra có chút không vui!
Bởi vì gần đây do liên quan đến vấn đề nghiệp vụ ở Đế Phàm nên Tiểu Bảo Bối đã không về nhà gặp ông được nửa tháng rồi.
Đối với Tiếu Đằng mà nói, khoảng thời gian ngắn ngủi có thể ở cùng với Tiểu Bảo Bối là vô cùng quý giá.
Ai ngờ thế nhưng lúc này lại có người tới quấy rầy.
Hơn nữa trong tầm mắt của ông lại xuất hiện tên cầm thú Quý Xuyên này, Tiếu Đằng liền nổi giận.
"Cậu tới chỗ này làm gì?" Hiển nhiên Tiếu Đằng không hề muốn gặp Quý Xuyên. Mấy lời nói khách sáo giả dối trên thương trường cũng bị lược đi.
"Tôi tới..." Quý Xuyên không biết có phải đang cân nhắc trước lời nói của mình không. Nhưng ánh mắt của anh ta vẫn luôn rơi xuống Tiểu Bảo Bối đang quay mặt với mình.
Cô gái này, dường như gần đây đã xinh đẹp hơn rồi.
Ngoại trừ quần áo đẹp đẽ hơn chút, làn da tốt hơn chút, quan trọng nhất vẫn là khí chất toát ra từ người cô.
Tiểu Bảo Bối như vậy, giống như cả người đều phát ra ánh sáng. Dù trước kia Tiếu Huyên có tỏa sáng lấp lánh bao nhiêu thì so ra vẫn kém Tiểu Bảo Bối phần nào.
Đều nói, đa số đàn ông đều là loài động vật dễ bị ảnh hưởng. Lời này một chút cũng không giả.
Phát hiện Tiểu Bảo Bối trở nên càng ngày càng xinh đẹp, Qúy Xuyên đứng trước mặt cô thế nhưng lại quẫn bách hiếm thấy, đến lời nói cũng lắp bắp.
Mà Tiếu Đằng dường như rất không vui khi Quý Xuyên nhìn con gái Bảo Bối của mình như vậy.
Nhất là khi ông phát hiện đáy mắt Quý Xuyên còn có sự lưu luyến của đàn ông với phụ nữ, vẻ mặt Tiếu Đằng bỗng chốc liền âm trầm hơn vài phần.
Con gái Bảo Bối trong mắt ông, luôn luôn tốt nhất.
Trước kia Tiếu Đằng cảm thấy tên Quý Xuyên này từ đầu đã không xứng với con gái ông. Nếu không phải Tiếu Bảo Bối khăng khăng thích Quý Xuyên, sợ là đến chết Tiếu Đằng cũng không đồng ý để Tiểu Bảo Bối đính hôn với người như vậy.
Rồi sau đó Quý Xuyên cũng cố gắng để Tiếu Đằng dần dần chấp nhận mình.
Nhưng ai có thể nghĩ được, người như vậy thế nhưng vào phút cuối cùng lại cắn ngược cha con hai ông.
Nếu không nhờ có Kiều Trác Phàm, hẳn hai cha con ông lúc này đã bị cả nhà bọn họ đuổi ra đường rồi đi?
Vừa nghĩ đến điều này, tâm trạng của Tiếu Đằng liền không chút nào vui vẻ được.
Ánh mắt đảo qua, Tiếu Đằng phát hiện trên tay Quý Xuyên có một tấm thiệp màu đỏ.
Còn có chữ "Hỷ" màu vàng trên tấm thiệp kia , thật sự có chút bắt mắt. Muốn người khác xem nhẹ cũng khó!
"Giám đốc Quý hẳn là đến đưa thiệp mời đi! Tôi có nghe nói cậu chuẩn bị làm hôn lễ, như vậy thì tốt rồi!"
Rốt cuộc Tiếu Đằng cũng là người từng trải.
Ông biết con gái đối với Quý Xuyên coi như cũng đã tương tư nhiều năm, muốn bắt ép bọn họ cắt đứt quan hệ thì không thể.
Về phần Quý Xuyên, bây giờ anh có suy nghĩ gì với Tiếu Bảo Bối thì Tiếu Đằng không biết. Nhưng ông hiểu rõ, ông tuyệt đối không thể để thằng cha đáng ghét này đến gần Bảo Bối nhà ông!
Những lời này của ông ngoại trừ nhắc nhở Bảo Bối tên đàn ông này đã làm ra những chuyện xấu xa thế nào đối với bọn họ, lại càng nhắc nhở Quý Xuyên hiện giờ anh ta. không còn tư cách để đến gần Tiếu Bảo Bối nữa rồi.
Vô cùng đơn giản, sau khi Tiếu Bảo Bối nghe được những lời này của cha Tiếu, cô vẫn tiếp tục nghịch râu cha, một chút cũng không để ý đến Quý Xuyên cách đó không xa.
Dáng vẻ kia giống như đang nói cho mọi người biết, hiện giờ Quý Xuyên đối với cô mà nói chỉ là một người xa lạ thôi.
Điều này, Tiếu Đằng khá vừa lòng.
Thành ra con gái muốn nghịch râu ông, ông cũng liền tùy ý cô chơi đùa, đến trách cứ cũng không nỡ.
Nhưng Tiếu Bảo Bối nghĩ vậy, không có nghĩa Quý Xuyên cũng như thế.
Hiện giờ có thể gặp Tiếu Bảo Bối nhiều một chút đã không khác gì được ông trời ban ân đối với Quý Xuyên rồi, hôm nay nhìn thấy Tiếu Bảo Bối đương nhiên muốn ở cùng cô nhiều hơn.
Có thể thấy được Quý Xuyên đằng sau cô dường như đã quên mất mục đích hôm nay bản thân đến gặp Tiếu Đằng.
Mãi đến khi Tiếu Đằng mở miệng nhắc nhở trên tay anh ta vẫn cầm thiệp mời kết hôn thì Quý Xuyên mới ý thức được điều này.
Nhưng bây giờ dù anh ta muốn thu lại tấm thiệp mời kết hôn kia thì cũng không còn kịp rồi.
Bởi vì anh ta phát hiện Tiếu Bảo Bối đang nhìn mình, hơn nữa còn chú ý đến thứ màu đỏ trên tay anh ta.
Nhưng cái nhìn này, Tiếu Bảo Bối chỉ khẽ lướt qua. Rất nhanh, sau đó lực chú ý của cô lại rơi xuống người cha mình.
Cô thích nhất là rảnh rỗi nghịch râu cha, điều này nhiều năm qua vẫn không thay đổi. Mà Quý Xuyên, cũng biết điều này.
Cũng không biết vì sao, hôm nay nhìn thấy một màn này trong lòng anh ta lại thất vọng.
Thực ra khi Tiếu Đằng nhắc đến thiệp cưới, thậm chí anh ta còn có chút chờ mong nhìn vẻ mặt của Tiếu Bảo Bối.
Nhìn xem ánh mắt cô có thể hiện lên chút ai oán, tức giận hay không.
Nhưng vẻ mặt hôm nay của Tiếu Bảo Bối lại khiến Quý Xuyên cực kỳ thất vọng.
Tiếu Bảo Bối chỉ liếc qua tấm thiệp mời trên tay anh ta một cái, sau đó liền tiếp tục chơi đùa. Dường như tấm thiệp mời trên tay anh ta đối với cô mà nói chỉ là một đồ vật bình thường. Mà Quý Xuyên anh lại đơn giản chỉ là một người xa lạ cô không quen biết
Một khắc đó, Quý Xuyên luống cuống.
"Không phải, cái này không phải của tôi!"
Lần đầu tiên, Quý Xuyên vì Tiếu Bảo Bối mà phản ứng lại, vội vàng nói dối.
Sau khi nói xong, anh ta liền trực tiếp cầm tấm thiệp cưới vốn nên đưa ra ngoài đút vào túi áo.
"Cái đó... Đây là khi nãy ở dưới tầng nhận được từ một người bạn. Không cẩn thận lại cầm nó qua!" Khi anh ta nói những lời này, ánh mắt lại chăm chú rơi xuống người Tiếu Bảo Bối.
Càng hi vọng, Tiếu Bảo Bối có thể quay đầu nhìn bản thân nhiều hơn một chút.
Nhưng từ đầu đến cuối, Tiếu Bảo Bối cảm thấy quay đầu cũng tốn rất nhiều sức.
Tiếu Bảo Bối vẫn hờ hững với hắn, chỉ có Tiếu Đằng đáp lại Quý Xuyên.
Giọng điệu của Tiếu Đằng cũng không hề tốt, "Những cái này anh giải thích cho chúng tôi làm gì?"
Nên giải thích, không phải là cô dâu của anh ta sao?
Nếu Tiếu Đằng không nhớ nhầm mà nói, hình như mấy ngày nay trợ lý của ông cũng nhận được tấm thiệp mời như vậy.
Mặt trên viết đúng là tên của Quý Xuyên và Tiếu Huyên!
Khi ấy Tiếu Đằng liền đoán được sớm muộn gì bản thân cũng sẽ nhận được tấm thiệp mời như vậy.
Tiếu Huyên là con gái duy nhất của Tiếu Vi, cô ta lấy chồng đương nhiên một nhà bọn họ sẽ muốn gả cô ta một cách hoành tráng náo nhiệt rồi.
Mà Tiếu Vi cũng là kẻ lòng tham không đấy. Cơ hội gả con gái như thế này cũng coi như là thời cơ để bà ta kiếm được khoản lớn. Dựa theo tính cách của mình, nhất định lúc này Tiếu Vi sẽ phát thiệp mời cho vô số người, vậy liền có một khoản tiền cưới hậu hĩnh.
Mà Tiếu Đằng trên danh nghĩa là đại diện của nhà họ Tiếu, lại quản lý người ở công ty Tiếu thị, Tiếu Vi càng không thể bỏ qua cơ hội như vậy.
Chẳng qua do mấy chuyện xảy ra trước kia trở ngại mà Tiếu Vi và Tiếu Đằng đã không thể gặp nhau mặt đối mặt như trước kia nữa.
Thiệp mời này, đương nhiên sẽ do Quý Xuyên mang đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK