Nam giám đốc vừa đến, nhóm người vốn đang nghị luận xôn xao cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Nhưng câu nói kế tiếp của anh ta khiến bọn họ suýt nữa ngã chổng vó:"Cậu ấy không cười với mọi người!"
Mọi người nghi ngờ nhìn về phía anh ta, ánh mắt kia giống như hỏi thăm: vậy cậu ấy cười với ai?
Bị nhiều người nhìn như vậy, giám đốc ngượng ngùng cười một tiếng: "Cậu ấy không cười với mọi người mà là cười với tôi!"
"..." Lần này, những người phụ nữ ở đây đều bày ra bộ dạng muốn ói khiến nam giám đốc nghiến răng nghiến lợi.
"Các cô còn không mau đi làm việc!"
Giám đốc thẹn quá hóa giận. Vốn muốn hả hê trước mặt các nhân viên nữ, ai ngờ lại bị coi thường nên bất mãn phát tiết.
Lúc này những người say mê nhìn Duật Tiểu Gia cuối cùng cũng tản ra.
Chỉ có Duật Tiểu Gia - người gây ra một trận náo loạn vẫn không hay biết gì, ngồi một góc uống cà phê, ăn điểm tâm.
Không lâu sau, Lăng Công Chúa cũng đến.
Mẹ Tô Tiểu Nữu dặn dò cô khi hẹn hò với đàn ông, tốt nhất nên đến trễ mấy phút để biểu hiện sự dè dặt.
Ban đầu, cô cũng muốn rụt rè.
Nhưng sau khi làm tóc xong cô không thể kiềm chế được, cô muốn nhanh chóng gặp được anh Duật của cô.
Vì vậy Lăng Công Chúa không để ý đến lời mẹ dặn, cô vội vàng chạy đến nhà hàng trước nửa tiếng.
Nhưng cô không nghĩ tới Đàm Duật đã có mặt tại đây.
Mặc dù anh ngồi ở vị trí không hề bắt mắt chút nào, nhưng khí thế trênngười làm cho tất cả mọi người không cách làm lơ sự hiện diện của anh.
Nhìn thấy anh, Lăng Công Chúa mỉm cười.
Xem ra không chỉ một mình cô mong chờ buổi hẹn hò này.
"Tiểu chủ? Mau tới đây!" Lăng Công Chúa tới trước nửa tiếng khiến Duật Tiểu Gia vô cùng mừng rỡ.
Thấy cô xuất hiện, anh liền đứng lên, thuận tiện đi chỗ ngồi đối diện,kéo ghế giúp Lăng Công Chúa, đợi cô ngồi, anh chậm rãi đưa nó đến vị trí thích hợp.
Những biểu hiện vừa rồi, vừa lịch lãm vừa ga lăng khiến cặp mắt nữ nhânviên cách đó không xa vẫn luôn len lén quan sát anh toàn hình trái tim.
Chỉ có nam giám đốc nhìn thấy thì hơi mất mác.
Thật ra vừa rồi anh ta còn