Mục lục
Hôn nhân bất ngờ: đoạt được cô vợ nghịch ngợm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bị đánh, xem như là việc nhỏ.
Nhưng quá đáng nhất, là những người cùng giới tính với cô kia thế nhưng lại đối với cô...
Mặc kệ cô có gào to như thế nào, mọi người bên ngoài giống như không hề nghe thấy.
Trong toàn bộ quá trình đó, cả thể xác và tinh thần Phạm Manh Manh đều bị tổn thương nghiêm trọng.
Sau này, những người đó đối việc xâm hại cô liền trở thành cơm bữa.
Lúc đầu, Phạm Manh Manh vẫn còn kêu cứu.
Mãi đến khi có một người nói cho cô: "Không cần kêu, mày có gào đến rách họng cũng không có người để ý mày đâu!"
"Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn tao, muốn trách thì trách mày đã đắc tội người kia!"
Đắc tội người kia?
Khi đó Phạm Manh Manh mới ý thức được, những việc xảy ra tại nơi tối tăm ngột ngạt này, đều là do người đàn ông tên Kiều Trác Phàm kia sai khiến.
Từ một giây kia bắt đầu, Phạm Manh Manh mặc kệ gặp phải đối xử thế nào, cũng không lại la hét, cũng không lại kêu gào.
Cô chỉ yên tĩnh nhìn những người đó đối với cô như vậy, cắn chặt răng mà chịu đựng! Bởi vì, cô muốn sống sót!
Nhất định phải sống sót!
Chỉ có sống sót thì mới có thể khiến cho những kẻ đã bắt nạt phụ bạc cô nhận được trừng phát đáng có!
Phạm Manh Manh hận Kiều Trác Phàm!
Hận anh không chút lưu tình tống cô đến cái nơi không thuộc về mình kia, hận anh thế nhưng lại sai khiến nhiều người như vậy đối với cô làm ra những việc bẩn thỉu như vậy, càng hận anh bỏ mặc cô ta!
Nhưng Phạm Manh Manh lại càng hận người con gái tên Tiếu Bảo Bối kia.
Theo ý cô ta, nếu không phải vì Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm vốn sẽ không làm ra những việc tàn nhẫn như vậy với cô ta.
Chính là vì cái người tên Tiếu Bảo Bối ở bên cạnh xúi giục mới khiến biến thành cục diện ngày hôm nay.
Cho nên, cô ta càng muốn giữ lại một hơi!
Chờ khi cô ta ra ngoài, cô ta nhất định muốn Tiếu Bảo Bối cảm nhận một chút, những thứ cô ta đã từng chịu qua...
Chính là những hận thù này đã chống đỡ Phạm Manh Manh sống sót.
Cũng là những hận thù này khiến Phạm Manh Manh tới gặp Kiều Trác Phàm.
Chẳng qua, từ lúc Kiều Trác Phàm gặp cô ta, vẻ mặt vẫn luôn lạnh nhạt như vậy.
Đến nói cũng không nói nhiều thêm vài câu.
Cả quá trình, Phạm Manh Manh đều phải cố gắng nghĩ ra đề tài.
Mà ngay lúc này, một giọng nữ phát ra bên cạnh bọn họ: "Thật khéo!"
Giọng nữ này khiến Phạm Manh Manh và Kiều Trác Phàm đều lập tức xoay người, nhìn về phía cô.
Sở dĩ Phạm Manh Manh phản ứng nhanh như vậy, thực ra chính là không hy vọng bất luận kẻ nào xuất hiện vào lúc này quấy rầy cuộc đối thoại giữa cô ta và Kiều Trác Phàm, ngăn cản cô ta lấy được tin tưởng của anh lần nữa.
Mà Kiều Trác Phàm phản ứng nhạy bén như vậy, đơn giản bởi vì giọng nói kia là...
"Cục cưng, tại sao em lại ở chỗ này?"
Kiều Trác Phàm nhìn Tiếu Bảo Bối trên người mặc bộ thể thao màu trắng, trên đầu còn đội mũ lưỡi trai của anh, mày khẽ cau.
Nếu anh không nhớ lầm thì khi anh ra ngoài, Tiếu Bảo Bối vẫn đang ôm gối con cừu của mình, ngủ đến nước miếng văng khắp nơi.
Anh vốn đang định ngủ dậy trước thay quần áo, khi cô nhóc thối này tỉnh dậy thì liền đúng hẹn theo như đã nói tối qua mà đưa cô đi chơi.
Không nghĩ tới, lúc anh đã thay quần áo xong thì liền nhận được điện thoại của Phạm Manh Manh.
Mà Phạm Manh Manh hết lần này tới lần khác nhấn mạnh với anh đây tuyệt đối là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ. Đây mới khiến Kiều Trác Phàm đồng ý
Nhưng Kiều Trác Phàm cũng không định hủy cuộc gặp.
Anh suy nghĩ, trước sau khi gặp mặt với Phạm Manh Manh bên này liền lập tức chạy về đưa Tiếu Bảo Bối đã thức dậy đi chơi.
Chỉ là không nghĩ tới, khi anh còn chưa kết thúc "lần gặp mặt cuối cùng" này với Phạm Manh Manh, Tiếu Bảo Bối đã xuất hiện rồi.
"Kiều Trác Phàm, em xuất hiện ở chỗ này khiến anh cực kỳ giật mình sao?" Miệng nhỏ Tiếu Bảo Bối giật giật, giọng nói vẫn dễ nghe như vậy.
Chẳng qua, giọng nói không có chút cảm xúc này lại khiến Kiều Trác Phàm cảm thấy có chút không ổn.
Cô nhóc này, hẳn sẽ không cho rằng anh và Phạm Manh Manh...
"Cũng không ngạc nhiên..." Khi Kiều Trác Phàm còn muốn nói chút gì đó, Phạm Manh Manh bên cạnh lại thay anh lên tiếng: "Tiểu thư Tiếu, thực xin lỗi. Thực ra tôi thật sự không muốn đòi Kiều gặp mặt riêng, chỉ là ngày hôm qua sau khi Kiều để người ta thả thôi ra, tôi chỉ muốn ở trước mặt anh ấy nói lời xin lỗi mà thôi. Cô cũng đừng tức giận với Kiều Trác Phàm được hay không?"
Bởi vì ngây người trong tù một hồi, Phạm Manh Manh gầy đi rất nhiều.
Lại kết hợp với kiểu tóc mái bằng (tề lưu hải), quả thật có dáng vẻ điềm đạm đáng yêu.
(*) tề lưu hải: là một trong những kiểu mái kinh điển nhất, rất nhiều người cho rằng tóc mái bằng chỉ dùng để trông trẻ hơn hay đáng yêu nhưng sự thời thượng của kiểu tóc này không hề thấp.
Nhưng, lời cô ta nói lại khiến Tiếu


chuong-367-chuong-1382-1535431771.5116.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK