Mục lục
Hôn nhân bất ngờ: đoạt được cô vợ nghịch ngợm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Nhạc Dương đúng lúc đi ra, cô nhanh chóng nhảy nhót chạy lên che hai mắt Nhạc Dương.
Nhưng trên thực tế, khi Tiếu Bảo Bối nhảy ra thì Nhạc Dương đã thấy rõ mặt cô nàng.
Nhưng Tiếu Bảo Bối cảm thấy vui vẻ về bản thân như vậy, cô cũng không muốn vạch trần cô.
"Người nào thế? Cả người thối hoắc, lăn xa chút!" Vẻ mặt Nhạc Dương khinh thường.
Vẻ mặt Tiếu Bảo Bối vốn đang tươi cười, sau khi nghe nói như vậy nháy mắt liền ủ rũ!
"Nhạc Dương, cậu nói người nào thối hoắc cơ?"
Sau khi buông ra, Tiếu Bảo Bối khần trương cầm tay áo mình ngửi ngửi. Mùi hương vẫn thơm ngào ngạt, không phải mùi nước hoa mà là nước tắm nhà bọn họ. Mùi sữa.
"Rất thơm đấy!" Sau khi xác định mình vẫn là Tiếu Bảo Bối thơm thơ, lúc này Tiếu Bảo Bối mới ngẩng đầu nhìn Nhạc Dương. Nhưng mà sau khi chống lại vẻ mặt tươi cười kia, lúc này Tiếu Bảo Bối mới biết bản thân vừa bị người này đùa giỡn rồi.
"Được đấy, cậu trêu mình!"
"Ai trêu cậu chứ? Cũng đã một bó tuổi như vậy mà vẫn không biết xấu hổ đi chơi trò này hả?" Nhạc Dương liếc cô một cái.
Mà Tiếu Bảo Bối cảm thấy tâm tính thiện lương trong suốt như thủy tinh của mình dường như bị Nhạc Dương ngược thành cặn bã mất.
"Nhạc Dương cậu cái người trứng thối, mình còn rất trẻ có được hay không?"
"Còn trẻ cái rắm! Cậu nhìn thấy bọn trẻ mười ba mười bốn tuổi còn đi học ngoài kia không? Chúng mới được gọi là trẻ!"
"A, không được! Cậu bắt nạt mình, mình muốn tố cáo với Kiều Trác Phàm..." Khi nói ra lời này, Tiếu Bảo Bối thật sự lấy máy ra, dáng vẻ lập tức muốn cáo trạng.
"Màn diễn mắc ói này, cậu vẫn nên ra ngoài đi." Nhạc Dương không chút lưu tình phê bình.
"Được rồi, chỉ cần cậu mời mình uống một cốc cà phê, mình liền không tố cáo cậu!" Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng Tiếu Bảo Bối vẫn lặng lẽ gửi tin nhắn cho Kiều Trác Phàm: Trái tim của em từ xưa đến này chưa từng chịu tàn phá như vậy!
"Máy cà phê ở bên kia, muốn uống liền tự mình đi làm! Nhưng hiện giờ vẫn là giờ hành chính, cậu chạy đến đây làm cái gì?" Sau khi Nhạc Nhạc chọt chọt trán Tiếu Bảo Bối liền hỏi.
"Khó có được thời gian mình đến xem tiểu đồng bọn của mình, tiểu đồng bọn cậu còn không vui?"
Tiếu Bảo Bối ván manh còn bán tiếng cười.
Nhưng hôm nay sức chiến đầu của Nhạc Dương tràn đầy, cứng mềm cũng không ăn. "Tỉnh lại đi, chờ cậu lên baidu rõ ràng ba chữ tiểu đồng bọn kia có nghĩa gì thì lại nói với mình!"
"Được rồi, Kiều Trác Phàm muốn mình đưa mấy thứ cho cậu!" Tiếu Bảo Bối rơi vào đường cùng chỉ có thể đưa văn kiện sáng nay Kiều Trác Phàm giao cho cô ra.
Cụ thể bên trong là thứ gì, Tiếu Bảo Bối cũng không xem.
Dù sao mấy cái điều khoản trong đó, cô có xem cũng cũng biết không hiểu được.
"Đây là ý muốn mình nhận case (*) này sao?"


chuong-345-chuong-1322-1532069560.4234.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK