Diệp Tử Hi có cảm giác đây là lần gặp nhau cuối cùng của anh và Nhạc Dương.
Anh cố gắng xông về phía trước nhưng nhóm phóng viên vẫn chắn ở trước mặt. Đến khi anh thoát ra khỏi vòng vây thì đã không thấy Nhạc Dương ở đâu.
"Nhạc Dương... Nhạc Dương, em đang ở đâu?"
"Nhạc Dương, anh sai rồi. Nhạc Dương, em đừng đi..."
Giây phút không thấy cô, anh giống như một người điên tìm kiếm cô trong biển người.
Không ít phóng viên chứng kiến cảnh này đều liên tục bấm máy, ghi ghi chép chép.
"Diệp Tử Hi..."
"Diệp Tử Hi, anh điên rồi sao?"
Mã Viện Viện vẫn đang đứng đợi Diệp Tử Hi.
Vừa rồi thấy Diệp Tử Hi vội vã xông ra tìm Nhạc Dương, Mã Viện Viện cho rằng anh ta muốn tìm Nhạc Dương để giải thích cho họ. Ai ngờ sự việc lại thành ra như vậy.
Bây giờ người đàn ông chết tiệt này còn giống như người điên, chạy khắp nơi tìm con bé béo ú đó.
Trong buổi lễ đính hôn, lộ ra hình ảnh thân mật của chồng sắp cưới với người phụ khác không nói, bây giờ còn điên cuồng chạy đi tìm cô ta khiến Mã Viện Viện mất hết mặt mũi. Thể diện của Mã gia cũng bị mất sạch.
Cho nên, Mã Viện Viện cảm thấy bây giờ phải khiến Diệp Tử Hi đưa ra câu trả lời thỏa đáng mới được!
Cô ta cởi giày cao gót, kéo lụa trắng trên đầu mình xuống, không để ý hình tượng tóc tai bù xù xông lên kéo lấy cổ áo của Diệp Tử Hi, tát anh ta một cái.
Bây giờ cô ta làm ra hành động