Tốt lắm, cô thật sự muốn nhìn xem rốt cuộc Diệp Tử Hi có gì hay để nói.
Sau đó Tiếu Bảo Bối liền chậm chạp theo Diệp Tử Hi bước đến bên xe đằng kia.
Diệp Tử Hi có thể đưa Tiếu Bảo Bối về nhà, Nhạc Dương chính là vui vẻ. Ít nhất chứng minh Diệp Tử Hi thực sự vì cô mà bắt đầu tham gia vào vòng tròn của cô rồi.
Cũng không biết vì sao, nhìn bóng lưng Tiếu Bảo Bối và Diệp Tử Hi rời đi cùng nhau, Nhạc Dương rốt cuộc vẫn cảm giác có chút là lạ.
Có cảm giác, hôm nay hai người kia dường như có chuyện gì đó gạt cô...
- - đường phân cách - -
"Kiều, kiểm tra!"
Kiều Trì đã đến, cũng trong dự liệu của Kiều Trác Phàm.
Mỗi năm, Kiều Trì đều đúng thời điểm qua đây kiểm tra anh vài lần.
Nhất là thời gian này, bệnh suyễn của anh đúng lúc phát tác nên kiểm tra như vậy càng không tránh được.
"Ừ!" Ngược lại Kiều Trác Phàm cũng không phản kháng nhiều, sau khi trực tiếp vén tay áo mặc nhà của mình liền để Kiều Trì bắt đầu đo huyết áp cho mình.
Tối nay anh vốn muốn tự mình đưa Tiếu Bảo Bối đến chỗ gặp với Nhạc Dương, thuận tiện ở cạnh cô.
Nhưng sau đó, Tiếu Bảo Bối lại nói cô muốn một mình qua đó!
Trải qua Kiều Trác Phàm cầu xin cũng không thể khiến Tiếu Bảo Bối thay đổi tâm ý.
Rơi vào đường cùng, anh cũng chỉ có thể phái A Vĩ đưa Tiếu Bảo Bối qua đó, còn bản thân ở lại trong nhà chờ cô về.
Nhưng bình thường khi Tiếu Bảo Bối ở nhà nơi này trông có vẻ vô cùng ấm áp thoải mái, hôm nay không biết vì sao mà thấy thế nào cũng không vừa mắt.
Nhất là con cừu nhỏ có phân đáng ghét được Tiếu Bảo Bối đặt trên sô pha kia, lúc này còn trừng mắt giống như đang