Tiếu Bảo Bối đang ngồi ngẩn người trong quán cà phê, một vật đen sì trực tiếp lọt vào tầm nhìn của cô.
"Cái gì vậy?" Tiếu Bảo Bối đã cầm được cái túi màu đen bay ở trước mặt mình, trợn mắt nhìn Nhạc Dương đang đứng ở một bên, tốc độ mở túi ra cũng không giảm chút nào.
Sau giờ cơm trưa, Tiếu Bảo Bối liền nhận được điện thoại của Nhạc Dương nói muốn uống trà chiều với cô.
Mặc dù trước kia bọn họ rất thường xuyên uống trà cùng nhau, nhưng kể từ khi Nhạc Dương cùng Diệp Tử Hi ở chung một chỗ thì số lần càng ngày càng ít đi.
"Hồ ly? Thật là xinh đẹp!" Tiếu Bảo Bối vốn tưởng rằng Nhạc Dương lại cho cô một món trang sức nào đó, bình thường lúc Nhạc Dương mua trang sức, sẽ nhân tiện mua một phần cho cô.
Chỉ là khi Tiếu Bảo Bối vừa mở ra liền hét lên đầy kinh ngạc. Một cái túi da nhỏ có mặt hồ ly màu đỏ yên lặng nằm ở trong túi.
"Biết ngay cậu sẽ thích mà. Lúc vừa nhìn thấy mình liền dự định mua ngay. Ai nghĩ tới lại gặp phải một người phụ nữ làm người ta chán ghét muốn cùng mình tranh giành, thiếu chút nữa là bị giành mất."
Nhạc Dương nhẹ nhàng vài ba câu, đem chuyện lúc sáng kể sơ qua.
Nhưng trên thực tế, cô vì muốn giành được cái túi hồ ly da này đã hao hết sức của chín trâu hai hổ.
Buổi sáng, sau khi kết thúc một vụ án, nhân dịp tâm tình tốt cô dự định đến cửa hàng gần đó xem một chút. Mấy cái kẹp tóc trong nhà đều bị Diệp Tử Hi làm hư, cô định mua mấy cái, thuận tiện cũng cho Tiếu Bảo Bối một ít.
Có điều vừa bước vào cửa hàng, Nhạc Dương liền bị chiếc túi có mặt hồ ly treo trên vách tường đó hấp dẫn tầm mắt.
Cái túi này quả thật rất đẹp mắt, cô cũng thích.
Nhưng Nhạc Dương cũng biết, Tiếu Bảo Bối thích nhất chính là thu thập những chiếc túi hồ ly như vậy, nếu mua cái này về đưa cho Tiếu Bảo Bối, có thể cô ấy sẽ vui mừng thật lâu.
Vì vậy, Nhạc Dương không chút suy nghĩ, cô mới vừa gọi nhân viên phục vụ đem cái túi trên vách tường lấy xuống, thì có một người phụ nữ khác cũng bước vào cửa hàng này.
Trang phục cô ta mặc trên người, trang sức đeo trên cổ đều là hàng hiệu, vừa nhìn đã biết tiểu thư nhà giàu. Người như vậy, vào cửa hàng bình thường như vậy căn bản là không có bất kì vật gì có thể lọt vào mắt. Cho nên lúc đó Nhạc Dương cũng không để ý nhiều đến sự tồn tại của cô ta.
"Cô rất thích cái túi xách kia?" Đúng lúc đó, người phụ nữ kia lại đột nhiên hỏi.
"Hả?" Nhạc Dương liền sững sờ, cô ta đang nói chuyện với cô sao? Nhưng vấn đề là cô không quen biết người phụ nữ này.
Không đợi Nhạc Dương đáp lại, cô ta lại hỏi : "Cô sẽ mua cái túi xách tay này sao?"
Lúc này cô ta chỉ vào cái túi hồ ly Nhạc Dương dự định mua cho Tiếu Bảo Bối.
Lần này, Nhạc Dương không do dự mà trả lời: "Đúng. Tôi sẽ mua!"
Bởi vì Tiếu Bảo Bối thích cái túi này. Hơn nữa, Nhạc Dương cũng lo lắng cửa hàng giống như vậy, mỗi kiểu dáng cũng chỉ có một cái, nếu bỏ qua thì