Cũng may thu hoạch được rất nhiều.
Trong 2 tháng này, Trần Dương cũng gặp không ít cướp vũ trụ, anh cực kỳ có thiện cảm với đám người chẳng khác gì dê béo này.
Những kẻ này cướp thế giới tinh cầu, tài nguyên nhiều khủng khiếp.
Ví dụ như lần này, anh kiếm được một món lớn.
Đây là tất cả vật tư của một tinh cầu trung cấp, thứ quý giá nhất là lõi sao, khí tức nó tản ra khiến Trần Dương cũng phải thèm thuồng.
“Đồ tốt!”
Trần Dương lập tức giao lõi sao cho Nguyên Dương, Nguyên Dương lúc này đã là sự tồn tại chẳng khác gì đại đạo trong thế giới động thiên huyệt khiếu.
Sau khi đột phá cảnh giới Thánh, Nguyên Dương cũng có sự đột phá rất lớn về pháp tắc Thời Quang, chỉ thiếu chút nữa là có thể ngưng tụ được pháp tắc Thời Quang.
Hiện giờ tốc độ luân chuyển trong thế giới động thiên huyệt khiếu đã tăng lên gấp trăm lần.
Cộng thêm tài nguyên được cung cấp vô tận, một phần ba thế giới động thiên huyệt khiếu trong người Trần Dương đã vượt ngưỡng 10 triệu trượng.
Toàn bộ những thế giới này đều là các thế giới có sinh linh.
Việc sáng tạo ra mấy triệu loại sinh linh đã cung cấp cho Trần Dương vô số cảm ngộ và quy tắc.
Anh có thể cảm nhận được thực lực của mình đang tăng lên từng ngày, mặc dù thực lực thực sự của anh hiện giờ chỉ là cảnh giới Thánh sơ kỳ.
Nhưng anh đã nắm được hơn 9 đạo pháp tắc, lên đến được 30 đạo.
So với cực hạn pháp tắc ở lục địa Thần Ma thì anh đã gấp hơn 3 lần cảnh giới Thánh viên mãn.
“Vậy nên giới hạn từ động thiên đỉnh cấp lên Tiểu Thiên thế giới vẫn còn rất cao, 10 triệu trượng chỉ là khởi đầu, 100 lần nhỉ?”
Trần Dương thấy da đầu tê dại, 1 tỷ trượng thì phải cần bao nhiêu vật tư chứ?
Anh không những phải cung cấp vật tư cho các sinh linh của thế giới trong người tu luyện, mà còn phải đảm bảo việc tu hành của bản thân. Vốn đang vui vì thu được nguồn vật tư lớn, Trần Dương lại lập tức cảm thấy cạn ví.
“Lõi sao này là đồ tốt, bản tôn, năng lượng của một lõi sao đủ để một thế giới thôi diễn lên đỉnh cao của động thiên đỉnh cấp, hơn nữa nếu nâng cấp lên còn có thể trở thành cốt lõi thế giới nữa!”
“Không những vậy, đến lúc đó nó còn nuôi dưỡng thế giới, một vòng tuần hoàn hoàn hảo sẽ ra đời!”
Trần Dương gật đầu: “Luân hồi có cần nhúng tay không?”
“Cứ để chúng tự làm đi!”
Nguyên Dương nói: “Cứ tuân theo quy tắc tiến hóa của vạn vật, chúng ta đã làm nhiều rồi, hãy để chúng tự hoàn thiện tất cả mọi đạo của chúng ta!”
Trần Dương nói: “Tao hiểu rồi, tao vẫn cần nhiều vật tư hơn nữa”.
Lúc này trên người Trần Dương đang duy trì sức sống của vô số sinh linh.
“Băng cướp La Phi này chắc hẳn còn có nhiều đồ tốt hơn nữa!”
Trần Dương nghĩ một lát, lấy bản đồ tinh không lấy được từ chỗ Mã Trường Long ra, rồi đến thẳng trụ sở của băng cướp La Phi.
…
“Không… không hay rồi!”
Một tu sĩ Hóa Thần chạy như bay vào: “Đoàn trưởng, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Lúc này La Phi đang hấp thu sức mạnh của lõi sao, nghe thấy tiếng nói, còn chẳng thèm nhìn người kia lấy một cái, chỉ thản nhiên nói: “Cậu có biết hậu quả làm phiền tôi tu luyện là gì không?”
Thành viên kia sợ hãi quỳ xuống đất: “Đoàn trưởng, Phó đoàn trưởng Mã và ba vị trưởng lão đã… đã bỏ mạng rồi ạ!”
Hả!
Hắn vừa dứt lời, khí tức khủng khiếp của cảnh giới Thánh viên mãn lập tức lan ra, tất cả mọi người đều thấy lạnh cả người.
Thành viên kia lắp ba lắp bắp nói: “Hồn hỏa của bọn họ đã tắt hẳn ạ!”
La Phi thu lại lõi sao, sắc mặt cực kỳ khó coi, Mã Trường Long là một trong số các chủ lực, ba vị trưởng lão lại càng là nòng cốt, một lúc tổn thất một phần ba thế lực, lão cũng cảm thấy đau lòng.
“Là kẻ nào làm?”
“Không… không biết ạ!”
La Phi nheo mắt, kìm nén sát khí đang cuồn cuộn trong lòng: “Đi gọi các Phó đoàn trưởng và trưởng lão khác vào đây!”
“Vâng, thưa Đoàn trưởng!”
Thành viên kia còn không dám ngẩng đầu, vội vã rời đi.
Phó đoàn trưởng Đổng Thành Hổ, Hà Bưu, dẫn theo 7 trưởng lão còn lại bước vào lều của Đoàn trưởng.
Sau khi chào hỏi, La Phi bèn nói thẳng: “Mã Trường Long, Hồng Lượng, Lục Phi, Thạch Lỗi đã chết rồi!”
“Sao cơ?”
Mọi người kinh hãi!
Trong mắt bọn họ thì dưới cảnh giới Thánh đều là muỗi, chỉ có cảnh giới Thánh mới là người của mình.
Hóa Thần, Uẩn Thần thì chỉ là con tốt, chết bao nhiêu cũng không quan trọng.
“Là kẻ nào làm?”
La Phi nhìn Hà Bưu một cái: “Tôi cũng muốn biết là kẻ nào làm đây!”
“Có thể giết được bọn họ thì chắc chắn là thế lực lớn, nếu không tại sao không ai thoát được? Chắc chắn là có người đã giăng thiên la địa võng!”
“Đoàn trưởng nói đúng, tôi nghi ngờ là băng cướp Long Mã làm!”
Một trưởng lão đứng dậy, tức tối nói: “Cũng chỉ bọn chúng có động cơ và thực lực!”
“Phải đấy, chắc chắn là băng cướp Long Mã gây ra!”
Đám người nhao nhao phụ họa.
Đổng Thành Hổ và Hà Bưu nhìn nhau một cái: “Cũng chưa chắc!”
“Băng cướp Độc Tài cũng có động cơ!”
Đổng Thành Hổ nói: “Bất kể là băng cướp nào thì chúng ta cũng phải cẩn thận, bởi vì chúng ta đã tổn thất một phần ba lực lượng nòng cốt, thực lực chắc chắn đã giảm một bậc!”
“Thế thì sao nào? Chẳng lẽ không trả thù?”
Hà Bưu hừ một tiếng: “Như vậy thì các anh em bên dưới sẽ nghĩ gì?”
La Phi nói: “Hay là ông đi điều tra chân tướng nhé?”
Một câu nói khiến Hà Bưu lập tức im bặt.
Bảo ông ta đi điều tra?
Tự tìm đường chết chắc?
Nhỡ đối phương bày thiên la địa võng thật thì sao? Thực lực của ông ta còn kém hơn Mã Trường Long kia kìa.
Thấy Hà Bưu im lặng, Đổng Thành Hổ nói: “Việc đầu tiên cần làm là điều tra xem hung thủ thực sự là ai, sau đó lên kế hoạch diệt trừ”.
Ý kiến của Đổng Thành Hổ được tất cả mọi người nhất trí tán thành, cho dù muốn trả thù thì cũng phải biết lượng sức mình.
Băng cướp Long Mã và Độc Tài đều là những băng cướp lớn đứng đầu, thực lực không những không yếu hơn bọn họ, mà thậm chí còn mạnh hơn hai phần.
Đối phương có thể tiêu diệt cả một đại đội, hiển nhiên là đã có chuẩn bị trước, bất kể có bao nhiêu người đi thì cũng có khả năng sa chân vào bẫy.
Vậy nên La Phi cũng hơi sợ.
Đến cảnh giới này của lão thì sẽ không còn kích động, nóng đầu lên là xông pha sống chết với nhau nữa, điều này không phù hợp với lợi ích của lão.
Đúng lúc này, trong lòng lão đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
Ngôi sao chấn động, La Phi đã luyện tập cảm giác đặc biệt, khoảnh khắc nguy hiểm ập tới là sẽ Na Di ra ngoài.
“Ầm ầm ầm!”
Một chưởng ấn khổng lồ lập tức san phẳng nơi đóng quân của băng cướp La Phi khỏi ngôi sao.
Các thành viên còn chẳng kịp kêu tiếng nào đã chết thảm.
2 Phó đoàn trưởng, 7 trưởng lão, chỉ còn sót lại mỗi lão và hai Phó đoàn trưởng.
Biến cố bất ngờ khiến ba người toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Đây là sự tồn tại gì vậy?
“Đoàn trưởng!”
Đổng Thành Hổ và Hà Bưu cũng phát hoảng.
La Phi cũng tỏ vẻ kinh sợ: “Tiền bối giá lâm, xin hãy hiện thân gặp mặt!”
Đứng trước thực lực tuyệt đối, cho dù là cảnh giới Thánh viên mãn cũng phải quỳ gối.
Con đường tu hành càng lên trên thì mỗi bước đi chính là một trời đất hoàn toàn mới, lão không nghĩ rằng mình đối mặt với cảnh giới Chân Thần có thể phản kháng lại được.
“Ấy, phản ứng nhanh nhỉ, một quyền mà không chết!”
Đúng lúc này, một giọng nói lanh lảnh vang lên, ba người ngẩng đầu nhìn lên, thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo xanh đang đứng đó.
“Tiền bối!”
La Phi cắn răng nói: “Tôi với tiền bối chưa từng gặp mặt, không biết tại sao tiền bối lại hủy trụ sở của tôi?”
“Mã Trường Long là thành viên của ông sao?”
Trần Dương nói.
“Là ngài đã giết Mã Trường Long sao?”
La Phi lập tức hiểu ra.
“Đúng vậy, bọn họ muốn cướp tôi!”
La Phi nghe vậy thì thấy miệng đắng chát, Đổng Thành Hổ và Hà Bưu cũng tức giận.
Cái tên khốn kiếp này không có mắt sao?
Cũng không nhìn xem đối phương là sự tồn tại gì, ông ta chọc vào được sao?
Tự tìm chết thì không nói làm gì, còn kéo theo cả bọn họ nữa.
“Hai cảnh giới Thánh hậu kỳ, một cảnh giới Thánh viên mãn, một quyền chắc là có thể… à không, cứ tính rẻ chút thì hai quyền chắc là có thể giết sạch!”
Nghe Trần Dương nói, ba người La Phi sợ nhũn cả chân.
Đây là kẻ ác từ đâu đến vậy?
Thực ra, La Phi còn chẳng có ý định chạy trốn, đứng trước sự tồn tại này, lão ta còn chẳng có khả năng mà chạy trốn ấy chứ.
Hơn nữa lão cảm giác được không gian xung quanh như ngưng tụ thành đá, không thể xé rách được.
“Lặng lẽ phong tỏa cả không gian sao?”
Trong lòng La Phi run lên, lão cảm giác có một sợi dây thừng đang thòng trên cổ mình, bất kể lão chạy đến đâu thì sợi dây này cũng vẫn theo sát không buông.
Đổng Thành Hổ và Hà Bưu cũng vậy.
“Phịch! Phịch! Phịch!”
Ba người quỳ xuống đất, trước sự sống chết thì tôn nghiêm chẳng là cái thá gì.
Cho dù bọn họ là cảnh giới Thánh.
“Tiền bối tha mạng, chúng tôi nguyện dâng lên tất cả!”
La Phi rất hèn nhát.
Hai người Đổng Thành Hổ cũng chẳng khác gì.
Trần Dương xoa cằm, để lại ba người này còn có hiệu quả hơn là giết chết.
“Giao nguyên hồn ra đây, nhận tôi làm chủ thì sẽ được tha!”
Trần Dương nghĩ một lát, vẫn quyết định giữ lại mạng cho ba người, hiện giờ anh cần quá nhiều tài nguyên, anh cần một số người thu thập tài nguyên giúp anh.
Ba người La Phi nhìn nhau, cắn răng: “Vâng, thưa tiền bối!”
Dứt lời, họ giao nguyên hồn của mình ra, sau khi luyện hóa, bọn họ biết sống chết của mình đã hoàn toàn nằm trong tay Trần Dương.
“Giao hết các thứ trên người ra đây!”
Trần Dương nói.
Ba người La Phi ngoan ngoãn nộp ra kho báu tích cóp nhiều năm.
Trần Dương cũng rất hài lòng, quét thần niệm qua tất cả các nhẫn trữ đồ, đủ loại vật tư khiến anh khó mà tưởng tượng được.
Quan trọng nhất là còn có mấy trăm lõi sao.
Nhưng một nửa trong số đó đã thành đồ phế liệu.
Nhưng cho dù là lõi phế liệu thì Trần Dương cũng không bỏ qua, anh đưa vào mạch đất, chẳng bao lâu, những lõi phế liệu này sẽ diễn hóa thành các loại mạch khoáng, thậm chí là núi.
Có thể đẩy nhanh tốc độ diễn hóa của thế giới.
Lần này hẳn có thể khiến tất cả thế giới động thiên mở rộng đến 30 triệu trượng, càng về sau thì càng cần nhiều vật tư.
Thần thông công pháp thu thập được, Trần Dương để các phân thân thôi diễn hấp thu lĩnh hội, biến thành từng truyền thừa, phân tán vào trong thế giới đã có, trở thành từng đạo thống.
Cho người ta cá không bằng cho người ta cần câu cá.
Trần Dương hiểu rất rõ đạo lý này.
Thập Chuyển Kim Thân Quyết, Dương Thần Tiến Giai Pháp cũng nên cập nhật thay đổi rồi.
Những điều này Trần Dương không cần phải lo nghĩ, Nguyên Dương sẽ giúp anh xử lý ổn thỏa.
Anh chỉ cần vơ vét tài nguyên thật nhiều là được.
“Tôi là anh hai!”
“Tôi là em út!”
Ba người nhìn nhau cười.