Sắc mặt Kỷ Hành trở nên rất khó coi: “Nếu như ngươi không nói thật ra, thì cẩn thận cái mạng chó của ngươi đấy!”
Tiền Nhuận bị dọa sợ đến nổi mặt cắt không còn giọt máu, toàn thân run lẩy bẩy: “Đại nhân, chúng ta không thù không oán với Kỷ công tử, sao có thể làm hại ngài ấy được, huống hồ chúng ta chỉ là phận con sâu cái kiến, đến cảnh giới Đạo Vương còn chưa đạt đến, thì lấy đâu ra năng lực làm hại ngài ấy?”
Sắc mặt Kỷ Hành chùng xuống, quét thần niệm qua đám người này, đúng là bọn họ mới đạt đến Siêu Thoát sơ kỳ, chắc chắn không đủ bản lĩnh để làm hại Kỷ Xuân.
“Theo ta về, ta nhất định phải hỏi rõ chuyện này!”
“Ơ, Kỷ sư thúc, chuyện này e là không ổn?”
Mạnh Tử Bình tiến lên một bước: “Họ đều là người của con, sư thúc làm như vậy chẳng khác nào nghi ngờ con ra tay hay sao?”
“Mạnh Tử Bình, sẽ không có chuyện gì đâu, chỉ là ta muốn hiểu cặn kẽ xem đã xảy ra chuyện gì thôi”.
Kỷ Hành nói: “Ta nghe nói Hùng trưởng lão nghe tin hồn đăng của cô cháu gái ông ấy yêu quý đã tắt, hiện giờ đang nổi trận lôi đình. Theo ta thấy chuyện này cần phải làm rõ, nếu thật sự không liên quan đến bọn họ, thì đương nhiên ta sẽ bỏ qua!”
Mạnh Tử Bình đơ người ra, nói như vậy thì chẳng khác nào đang uy hiếp hắn cả. Nhưng chuyện đã đến nước này rồi, thì không còn đường lui nữa: “Kỷ sư thúc, chuyện này thúc nên đi hỏi người khác, những người này là người của con, nhất định bọn họ không dám làm gì tổn hại đến Kỷ sư đệ được. Phụ thân đang cho gọi con rồi, con không ở lại đây lâu được!”
Nói xong hắn nhìn sang phía đám người Tiền Nhuận: “Chúng ta đi!”
Kỷ Hành cũng không đứng ra ngăn cản, nhưng trong đáy mắt ông ta toát lên vẻ lạnh lùng.
Chỉ vì phụ thân hắn là Tự Liệt, nên chuyện này ông ta không dám cưỡng ép ngăn cản, nếu còn làm quá lên thì sợ rằng người gặp xui xẻo chính là ông ta.
Mỗi một Tự Liệt đều là niềm kiêu hãnh của Tiên Cung, đều có cơ hội đấu võ để trở thành Đạo chủ của 108 cung, nếu tiến lên thêm một bước nữa thì sẽ trở thành Tự Liệt Cung chủ, trở thành ứng cử viên cho chức Cung chủ.
Vậy nên ông ta ăn gan giời cũng không dám đắc tội.
Huống hồ, ông ta cũng không phải đối thủ của Mạnh Thành Vẫn.
“Đám người này nhất định không bình thường!”
Kỷ Hành híp mắt, không nói thêm gì, bay thẳng ra ngoài.
Mặc dù Mạnh Thành Vẫn quyền cao chức trọng, ông ta không sánh bằng, nhưng nếu như tìm Hùng trưởng lão đến, thì Mạnh Thành Vẫn cũng phải nể vài phần.
Cùng lúc đó, đám người Trần Dương đi theo Mạnh Tử Bình ra khỏi hư không, nhìn cảnh tiên phía trước mênh mông vô ngần, núi cao trùng điệp, tiên viên dị thú hót vang.
Linh khí trời đất đậm đà gấp hàng nghìn lần so với động phủ giới bao phủ lấy mọi người trong nháy mắt, theo đó là áp lực thế giới vô cùng nặng nề.
Mạnh hơn động phủ giới hàng chục nghìn lần.
“Huỵch, huỵch…”
Rất nhiều người bị áp lực này đè cho nằm sụp xuống đất.
Bước chân của Trần Dương hơi chững lại một chút, nhưng chẳng bao lâu sau anh đã có thể thích ứng được.
Không gian vững chắc, nếu như anh muốn chạm đến cực hạn của không gian này thì vẫn còn một đoạn đường rất dài phải đi.
“Đây là lệnh bài của Thiều Hoa Cung, tuần bếp Diệp, lát nữa không cần phải trình thẻ thân phận người mới cấp Bính ra đâu, giơ lệnh bài này ra cho họ xem là được, sau khi ngươi đến hồ tẩy luyện để tẩy luyện xong, thì cầm lệnh bài này đến tìm ta”.
Nói xong, Mạnh Tử Bình rời đi.
Đám người Tiền Nhuận đã được tẩy luyện từ lâu, bọn họ nói với nhau vài câu rồi cũng đi theo lên.
Hàng sáu, bảy tỉ người mới, thì có khoảng một trăm triệu người đến hồ tẩy luyện.
Trần Dương cầm trong tay lệnh bài của Thiều Hoa Cung, nên đương nhiên được sắp xếp lên đứng đầu. Hồ tẩy luyện này rộng chừng mười mét khối, màn sương trắng bên trong là linh dịch trời đất vô cùng nồng đượm.
“Ngươi cởi quần áo ra đi rồi xuống hồ, muốn hấp thụ bao nhiêu linh dịch trời đất cũng được!”
Trần Dương gật đầu một cái, cởi quần áo bước vào. Vừa bước vào trong nước, linh khí vô cùng vô tận đã chui qua lỗ chân lông vào trong cơ thể.
Giờ anh mới hiểu được, đây toàn là linh dịch trời đất, toàn bộ đều đã được ngưng luyện đến linh dịch đại đạo cực hạn.
Tẩy luyện thân xác dựa vào đại đạo sao?
Trần Dương cười, anh đã dùng đại đạo trong cơ thể của mình để tẩy luyện thân xác từ lâu, cho nên hồ tẩy luyện này không có tác dụng lớn lắm đối với anh.
Nhưng thôi dùng tạm cũng được.
Sáu mươi nghìn tỉ tế bào hoạt động một cách điên cuồng, 129600 vũ trụ điên cuồng hấp thu, chỉ trong ba mươi hơi thở mà hồ tẩy luyện đã cạn một nửa!
Tuy nhiên hình như những hồ này thông với nhau, linh dịch đại đạo của những hồ khác đổ vào không ngừng.
“Sảng khoái!”
Tinh vực trong cơ thể nhanh chóng khuếch trương, mỗi một Đại Thiên thế giới trong tế bào đều được đại đạo quấn quanh, có điều để chuyển hóa Đại Thiên thế giới thành vũ trụ thì cần lượng tích lũy cực lớn, số linh dịch đại đạo này chính là lượng tài nguyên tuyệt hảo.
Chớp mắt mà một khắc đồng hồ trôi qua, tiên quan trông coi hồ tẩy luyện lên tiếng hỏi: “Ngươi xong chưa vậy?”
“Ta chưa, vẫn còn đang hấp thu!”
“Vậy được!”
Tiên quan cũng hơi sốt ruột, người bình thường thì một khắc đồng hồ đã là quá lắm rồi, chẳng lẽ hắn có thể ở trong đó lâu đến vậy?
Tuy bực, nhưng hắn cũng không dám cưỡng ép bắt anh ra ngoài, ở trong này được càng lâu thì càng hấp thụ được nhiều.
Huống hồ, trong tay anh còn có lệnh bài của Thiều Hoa Cung, chắc hẳn là đệ tử thiên tài được Thiều Hoa Cung xem trọng.
Mấy người trông phòng tắm như hắn cũng không muốn đắc tội người khác.
Trần Dương vui vẻ tự tại, chớp mắt một khắc đồng hồ nữa lại trôi qua, Trần Dương cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Cảm giác cơ thể được thư giãn vô cùng.
Nếu tính ra thì lượng linh dịch anh đã hấp thụ nãy giờ vượt xa so với lượng hấp thụ của một trăm người bình thường.
Ở đây có một trăm triệu hồ, vậy nên hấp thu lượng ngang với một trăm nghìn người bình thường thì cũng chẳng thấm vào đâu, lượng tiêu hao sẽ được bổ sung, nên không ai phát hiện ra điều gì hết.
“Ngươi vẫn chưa xong sao?”
“Ta vẫn muốn ngồi một lát nữa!”
Trần Dương trả lời.
“Ta phải nhắc trước là linh dịch đại đạo này không được phép mang ra ngoài đâu đấy, nếu như bị phát hiện gì to tội”.
“Nếu như ngài không tin thì có thể xuống đây”.
“Ngươi nói linh tinh gì vậy hả, nếu ta xuống thì chả khác nào mua dây buộc mình?”
Trần Dương nghe xong không nói thêm gì nữa, anh thầm gia tăng tốc độ hấp thu.
2010 nghìn tỉ tinh vực, 2030 nghìn tỉ tinh vực… tinh vực trong cơ thể được khuếch trương một cách nhanh chóng, sức mạnh thế giới tăng lên, cũng đồng nghĩa với việc pháp lực của Trần Dương tăng mạnh.
Nền tảng Đại Thiên thế giới bên trong tế bào dần trở nên mạnh mẽ.
Lại hai khắc đồng hồ nữa trôi qua: “Rốt cuộc ngươi xong chưa vậy, người ta cũng lắm chỉ dùng đến một khắc đồng hồ, ngươi sắp nửa canh giờ rồi, ngươi làm gì bên trong đó thể hả?”
Dứt lời, một bóng người bay từ trong hồ ra ngoài: “Xong rồi!”
Trần Dương hấp thu lượng linh dịch bằng hàng triệu người bình thường, giờ cũng đầy rồi, nên anh cũng không muốn ở thêm nữa, tránh gây phiền toái.
Chỉ trong nửa canh giờ cũng giúp anh tiết kiệm được công lực của nửa năm!
Nếu như có thể hấp thu một cách thoải mái, Trần Dương tự tin có thể đột phá lên bán Đạo Vương, thậm chí là Đạo Vương chỉ trong thời gian hai ngày!
“Đi đi!”
Người kia xua tay.
Trần Dương cười một tiếng rồi đi ra khỏi hồ tẩy luyện.
Lúc này con dấu Lan Đình trên cơ thể anh đã hoàn toàn tiêu tán, giây phút anh bước ra khỏi cửa hồ tẩy luyện, mới được tính là thực sự đặt chân lên Lan Đình Tiên Cung.
Lan Đình Tiên Cung này thật khổng lồ, nghe nói là có thể chứa được hàng trăm nghìn tỉ người, đấy là còn chưa kể những người ở bên ngoài.
Đệ tử giúp việc cũng cần kết hôn sinh con, vì vậy xung quanh Lan Đình Tiên Cung đã hình thành lên một thị trấn rộng lớn.
Còn có cả đệ tử ngoại môn, bọn họ không thể nào tấn thăng lên nội môn được nên cũng lập gia đình rồi sống ở bên ngoài thành, vậy nên người sống ngoài thành nhiều hơn so với Tiên Cung nhiều!
“Thì ra là không gian Giới Tử à, không gian này và thế giới chồng lên nhau, được đặt ở không gian, đây chính là đạo không gian vô cùng cao thâm”.
Đạo không gian của Trần Dương cũng không phải yếu, anh cũng hiểu rằng đại đạo cũng có phân ra mạnh yếu.
Đại đạo hiện giờ anh đang nắm giữ, chi bằng gọi là đại đạo thì giống với pháp tắc bản tăng cường hơn.
Cái này anh biết qua một điển tịch nọ.
Pháp tắc có tổng cộng mười hai cấp, sau mười hai cấp chính là pháp tắc chí tôn, sau pháp tắc chí tôn thì mới là đại đạo. Đại đạo cũng chia làm mười hai cấp, còn cách phân thế nào thì anh cũng không rõ.
Anh còn tính toán được rằng, pháp tắc của mình đã đạt đến pháp tắc cấp bốn hoặc cấp năm.
Theo quy luật thì pháp tắc cấp bốn chính là Đạo Vương, cấp năm là Đạo Vương trung kỳ! Tuy nhiên vì nền tảng của anh quá thâm hậu, vậy nên việc đột phá cần đến nhiều tích lũy pháp lực vào tích lũy lực lượng nhiều hơn bình thường.
“Vị huynh đài này, cho hỏi làm thế nào để đến được Thiều Hoa Cung?”
Trần Dương chắp tay dò hỏi.
“Thiều Hoa Cung à, ngươi có thấy ngọn núi cao nhất đằng kia không, đi về bên trái sau đó rẽ phải, ngọn núi thứ chín mươi chín chính là Thiều Hoa cung!”
“Đa tạ!”
Trần Dương cảm ơn xong thì bay về phía ngọn núi đó.
Sau khi lên đây, tốc độ phi hành của anh chậm đi ít nhất là trăm lần, quả thật anh vẫn chưa quen với việc tốc độ giảm nhiều như vậy.
Nhìn thì gần ngay trước mắt ấy vậy mà bay lên cũng mất một khắc đồng hồ!
Đứng dưới chân núi Trần Dương mới biết mình nhỏ bé đến nhường nào, bảo sao có thể chứa được nhiều người như vậy, đúng là còn lớn hơn cả một tinh cầu ấy chứ!
Ấn tượng đầu tiên của anh về vực Vĩnh Hằng chính là, cái gì cũng mạnh hơn hàng trăm hàng nghìn lần so với động phủ giới, ngay đến đỉnh núi cũng thế.
Có lệnh bài của Mạnh Tử Bình, trên đường đi anh không gặp phải cản trở nào hết.
Càng đi lên linh khí càng nồng đậm, nồng hơn so với vòng ngoài hàng chục lần.
Tu luyện ở nơi như thế này, một con lợn cũng có thể thành tinh được ấy chứ?
Đáng tiếc là, sau khi tu vi đạt đến Siêu Thoát, nếu chỉ dùng linh khí thuần túy thì không thể đột phá lên nữa.
Thiều Hoa Cung rất lớn, cũng rất hùng vĩ. Lúc này Mạnh Tử Bình đã thay bộ quần áo khác, nhìn ung dung cao quý.
Tiền hô hậu ứng, đám người Tiền Nhuận cũng đi theo bên cạnh hắn.
“Về rồi à?”
“Công tử!”
Trần Dương cười một tiếng rồi trả lại lệnh bài cho Mạnh Tử Bình.
“Nào, ta đưa các người ra sau núi, nhà bếp ở đây giao cho các người, Thiều Hoa Cung có một trăm nghìn đệ tử nội môn, mười triệu đệ tử giúp việc, mọi người chỉ cần phụ trách ngày ba bữa ăn cho đệ tử nội môn là được”.
“Dạ, công tử!”
Tiền Nhuận nói.
Sau núi rất rộng, Mạnh Tử Bình chỉ vào vùng đất trống: “Từ giờ nơi này chính là chỗ làm việc của mọi người, ở phía sau nhà ăn mọi người có thể xây dựng chỗ ở tùy ý”.
“Toàn bộ nguyên liệu nấu ăn, hằng ngày sẽ có người đưa tới”.
Mạnh Tử Bình dặn dò mấy câu sau đó rời đi, cũng không dặn dò gì riêng Trần Dương cả.
“Thủ lĩnh, xem ra hắn vẫn không tin tưởng chúng ta, không cho chúng ta được sơ múi tẹo gì cả”.
Tiền Nhuận nói.
“Chút màu mỡ đó thì có là gì đâu?”
Trần Dương nói: “Có biết cái gì kiếm tiền nhanh nhất không?”
“Buôn đan dược, buôn vũ khí, buôn công pháp thần thông, bảo vật trời đất!”
Mã Lục nói!
Trần Dương chỉ vào hắn nói: “Đúng vậy, truyền lệnh của ta, bảo mọi người mấy ngày này án binh bất động, thăm dò tất cả phố phường, còn những chuyện khác giao cho ta!”
“Tuân lệnh thủ lĩnh!”
Mọi người cùng lên tiếng.
Thấy Trần Dương đã có tính toán trước, mọi người cũng yên tâm hơn.
Bọn họ không biết rằng, khoa học kỹ thuật ở vũ trụ Hỗn Độn của Trần Dương đã phát triển vượt bậc.
Khi ở đại lục Thần Ma, Trần Dương đã sử dụng công nghệ cao để quản lý tông môn.
Chỉ cần bỏ ra một lượng tài liệu nhất định, có thể sản sinh ra đan dược và binh khí.
Đan dược cấp thấp, và đan dược cấp Siêu Thoát, nhất định sẽ bán rất chạy.
Bên ngoài Lan Đình Tiên Cung nhiều người như vậy, thị trường sẽ lớn như thế nào kia chứ.
“Nửa năm sau, mọi người sẽ bắt đầu thu nạp thêm thành viên, giờ thì chớ bứt dây động rừng”.
Mã Lục ghi chép lại lời Trần Dương nói: “Thủ lĩnh, ta đã ghi chép lại toàn bộ rồi đây”.
“Được, chuyện này giao cho huynh, thủ lĩnh Tiền, đội trưởng Ngô và những người khác nữa, chúng ta đi tìm Mạnh Tử Bình thôi!”
- -------------------