Tạm thời, chuyện trước đây sẽ được ém xuống.
Lúc này, bọn họ quyết định xuất ra tám trăm nghìn tỉ binh, Tiết tộc xuất bốn trăm tám mươi nghìn tỉ binh, Phong tộc và Doanh tộc mỗi nhà xuất một trăm sáu mươi nghìn tỉ binh.
Tuy là rất lỗ, nhưng Tiết Minh cũng phải cắn răng xuất binh.
May mà ông ta nhìn xa trông rộng, đã chuyển hóa trước ba triệu tỉ Phật binh rồi, bốn trăm tám mươi nghìn tỉ binh chỉ là hơn 1/10 số đó mà thôi, không quá quan trọng.
Muốn làm suy yếu thực lực của ông ta sao? Mơ đi nhé.
Hơn nữa, trong thời gian này ông ta còn có thể tiếp tục chuyển hóa Phật binh, chắc chắn thiên mệnh đứng về phía nhà họ Tiết rồi.
"Nếu làm vậy thì chí ít có thể tranh thủ cho lão tổ được ba đến năm năm".
Chỉ cần thực lực của lão tổ khôi phục lại thời kỳ hoàng kim thì có chết nhiều người hơn cũng không là gì cả.
Lúc Tiết Minh đang nghĩ đến chuyện lão tổ đưa Tiết tộc phi thăng thượng giới thì Trần Dương đã đến.
"Đại Đạo Phong Cấm!"
Anh búng tay điểm một cái, cả Hoàng thành rộng lớn đều bị phong ấn!
"Cực Thống Trầm Luân!"
Để chắc ăn, anh dùng hai tầng kết giới!
Trần Dương quét thần niệm thì phát hiện được Tiết Minh, cũng phát hiện thêm một nơi mà thần niệm của anh không nhìn thấu.
"Tiết Minh giao cho chúng mày, những chuyện khác thì cứ để tao".
Mọi người gật đầu, thi triển chiêu thức mạnh nhất của mình.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Hồi chuông cảnh báo nguy hiểm vang lên trong lòng Tiết Minh, ông ta thi triển thần thông phi độn, nhưng vẫn chậm một bước. Có kẻ nhân lúc ông ta không phòng bị đã đánh mấy đạo công kích lên người ông ta. Một luồng sức mạnh cực lớn đánh lên người ông ta nhưng bị Hoàng bào màu vàng sáng ngăn cản.
Đây là Hoàng bào, cũng là áo cà sa Minh Hoàng.
"Đồ tốt, món bảo bối này là đồ tốt, ta sẽ lấy nó".
Mắt Dương Phật sáng lên, chiếc áo cà sa này cũng là một bảo vật Siêu Thoát, hơn nữa lại còn là bảo vật Siêu Thoát Phật môn hiếm thấy.
Nhìn thấy trên trời có mười một người, sắc mặt Tiết Minh trắng bệch: "Quân Ma Vương, lại là các ngươi! Các ngươi dám xông vào Hoàng cung của ta, đáng chết!"
Dứt lời, một món pháp bảo xuất hiện trong tay ông ta. Món pháp bảo này do Canh Kim Bồ Đề ở Tây Phương luyện chế bằng cách kết hợp bảy loại bảo bối vàng, bạc, lưu ly..., tên là cây thần Thất Bảo, quét không sót một thứ gì, vô cùng lợi hại.
"Quét!"
Một đường quét nhẹ nhàng đã khiến những pháp bảo trong tay đám người Ma Dương tuột ra khỏi tay bọn họ.
Vì Hỗn Nguyên Kiếm đang trong thời kì lột xác nên Trần Dương không lấy nó ra để dùng.
Thế nên những pháp bảo trong tay bọn họ đều là do họ tự luyện chế ra.
Pháp bảo của Dương Phật là Hàng Ma Xử.
Pháp bảo của Nguyên Dương thì là một cây phất trần, của Bắc Dương là một chiếc hồ lô.
Pháp bảo của Ma Dương là găng tay, bảy người còn lại đều dùng kiếm.
"Bảo bối lợi hại quá!"
Mười một người nhìn ngơ ngác.
Ngay lúc này, vô số hào quang mọc từ đất lên, những thứ này đều là nền tảng thật thụ của Tiết tộc.
"Bảy người các anh đối phó chúng nó, bốn người chúng tôi giải quyết Tiết Minh!"
"Giết!"
"Đẳng thứ sáu cộng với sức mạnh gấp bốn mươi lần, cộng thêm Chấn Đãng Thần Quyền!"
Mắt Ma Dương long lên: "Có giỏi thì ngươi quét nắm đấm của ta đi này!"
Nếu không nhờ Trần Dương đã niêm phong gia cố khoảng trời này thì cú đấm này của Ma Dương đã xé toạc không gian rồi, đây là sức mạnh công kích cấp Siêu Thoát.
Tiết Minh thấy chấn động, vội vàng ra tay, hai người cọ xát với nhau một chiêu, ông ta yếu thế hơn, liên tục lùi về sau!
Cây thần Thất Bảo trong tay phát ra công kích, muốn xé rách kết giới.
Nó công kích vào kết giới một đòn, hai đòn, ba đòn, nhưng kết giới vẫn vững vàng, không suy suyển chút nào.
"Sao có thể?"
Cây thần Thất Bảo của ông ta là bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm, được mệnh danh là quét sạch mọi vật, sao không quét được một kết giới thế này?
"Đạo thần niệm, Thần Trận Cực Đạo!"
Được dương thần suy nghĩ gia trì đại trận, uy lực đòn tấn công tăng vọt gấp nghìn lần. Trong hư không, đại đao thần niệm bổ thẳng về phía Tiết Minh!
Đoàng!
Trong cơ thể Tiết Minh đột nhiên nở rộ chục nghìn đạo kim quang, cũng phải có đến mười tám tầng Phật quang, cũng chính nhờ tầng Phật quang này chặn Thần Niệm Chi Đao lại.
"Đây là ánh sáng đức tin, nếu không mài mòn được số Phật quang này thì khó mà giết được ông ta!"
Dương Phật nhìn đến nỗi đỏ cả mắt, anh ta mới chỉ có chín tầng ánh sáng đức tin, mà người này lại có đến mười tám tầng.
Hơn nữa, luyện lên một tầng thì độ khó lại tăng lên gấp mấy lần.
Rốt cuộc ông ta đã dùng bao nhiêu ánh sáng đức tin mới được số Phật quang này thế!
"Chưởng Trung Phật Quốc!"
Kim thân chín trượng, lòng bàn tay màu vàng khổng lồ áp xuống.
"Mọi người cùng đánh, đừng để cho ông ta có cơ hội đánh trả".
Dương Phật không nói thì mọi người cũng biết.
"Hỗn Nguyên Cực Đạo, Càn Khôn Nhất Kích!"
"Hoa Khai Khuynh Khắc, Thống Khổ Trầm Luân!"
Vô số đòn công kích rơi xuống đầu Tiết Minh, không cho ông ta bất kỳ cơ hội nào. Bọn họ dồn ép khiến ông ta bức bối, chỉ đành chống cự một cách bị động.
Đám người Kiếm Dương cũng hăng hái chém giết, giết đám người bán Siêu Thoát với rất gần cảnh giới Siêu Thoát này như giết gà.
"Đĩa mài m Dương!"
"Ngũ Hành Sát Giới!"
Cho dù không có vũ khí thì thần thông đạo pháp của bọn họ cũng mạnh đến đáng sợ.
Có nền tảng là vô số thế giới Hỗn Độn nên lực sát thương đương nhiên là hàng đầu rồi.
"Không được, không thể cứ bị đánh thế này mãi được".
Tiết Minh nghiến răng, ông ta không ngờ rằng người của quân Ma Vương lại to gan thế này, đánh thẳng vào Hoàng triều Tiết vực của ông ta.
Đây chính là chiến thuật đánh rắn dập đầu mà bọn họ thường dùng.
Bỏ vốn nhỏ nhất để thu được lời lớn nhất.
"Vô Lượng Phật, Vô Lượng Thọ, Vô Lượng Quang!"
Nguyện lực và sức mạnh đức tin to lớn rót vào người Tiết Minh, ông ta phân ra làm ba, có hai phân thân xuất hiện.
Mỗi một phân thân đều là Siêu Thoát sơ kỳ, mạnh đến đáng sợ!
"Thân quá khứ, thân tương lai, thân hiện tại, đây là thân pháp Tam thế trong Phật pháp Đại Thừa".
Mặt Dương Phật biến sắc: "Đừng nương tay!"
Quả nhiên là Đế tộc cổ xưa nhất, cho dù không dùng bảo vật Siêu Thoát, chỉ dùng thần thông thôi cũng vô cùng mạnh mẽ!
Một người trong hai phân thân cầm một chiếc ô khổng lồ, chiếc ô này tên là ô Che Trời, nó cũng là bảo vật Siêu Thoát.
Người còn lại cầm một cây gậy Phục Ma, cũng là bảo vật Siêu Thoát!
"Ôi má! Giàu quá trời, phân thân mà cũng dùng bảo vật Siêu Thoát à!"
Ma Dương buột miệng nói, mẹ kiếp, giàu nứt đố đổ vách vậy!
"Đẳng thứ sáu, gấp bốn mươi lăm lần lực cộng với Chấn Đãng Thần Quyền!"
Ma Dương hét lớn rồi vung đấm đánh về phía Tiết Minh.
Nguyên Dương in dấu thần niệm lên hư không, bố trí từng tầng pháp trận trong hư không. Hai người họ liên thủ đối phó Tiết Minh, Dương Phật và Bắc Dương thì tấn công phân thân.
"Thần Trận Siêu Huyền!"
Pháp trận này Nguyên Dương mới nghiên cứu ra, một loại hạt còn nhỏ hơn hạt vi lượng, chúng kết hợp lại với nhau thì đến cường giả Siêu Thoát cũng khó mà thoát được.
"Pháp trận quỷ quái gì thế này?"
Tiết Minh hoảng hốt, rõ ràng chỉ là ngọn lửa bình thường thôi mà lại khiến ông ta thấy nó khủng khiếp hơn thần hỏa Đại Nhật gấp mười gấp trăm lần!
Hạt Siêu Huyền rất mạnh, chỉ cần hoàn toàn phá giới thì anh ta có thể nắm được nguồn cội của sức mạnh.
Giống như phản ứng hạt nhân vậy, rõ ràng chỉ là thứ đồ nhỏ xíu mà lại có thể bùng nổ ra sức mạnh hủy diệt cả trời đất.
Uy lực của hạt Siêu Huyền mạnh hơn phản ứng hạt nhân vô số lần.
Cho dù chỉ là một ngọn lửa đơn giản mà được hạt Siêu Huyền gia trì thì cũng sẽ biến thành thiên hỏa thiêu rụi mọi thứ.
"Xèo xèo xèo!"
Mười tám tầng Phật quang bị lửa đốt kêu xì xèo, vô số tín ngưỡng bị thiên hỏa thiêu hủy sạch sành sanh.
Tiết Minh hoảng sợ, sao đám người này lại lợi hại đến vậy? Rõ ràng trước đây chúng không mạnh đến thế này.
"Đẳng thứ sáu, gấp năm mươi lần lực, chồng lớp sức mạnh một nghìn tỉ thế giới!"
Gần đây Ma Dương có đột phá rất lớn, nâng cao lực công kích lên mấy chục lần.
"Ầm!"
Một quyền đấm lên người Tiết Minh, mười tám tầng Phật quang chống đỡ được một phần sức mạnh, áo cà sa Minh Hoàng cũng đỡ được một phần sức mạnh, sức mạnh còn sót lại đều rơi hết lên người Tiết Minh. Ông ta sửng sốt.
"Không thể nào, sao ngươi có thể đánh ta bị thương được?"
Mười tám tầng Phật quang là thứ đồ có thể tiêu hao, mới chớp mắt mà ánh sáng tầng ngoài cùng đã mờ nhạt hẳn đi.
"Tốt!"
Ma Dương cười: "Quả nhiên có hiệu quả, tiếp tục công kích, tốt nhất là anh có thể nâng uy lực của thần trận Siêu Huyền này lên một đẳng nữa!"
Nguyên Dương gật đầu, một giây sau, âm phong, thần lôi, nước độc cùng tràn ra.
Khiến Tiết Minh đau đớn không tả nổi.
Cây thần Thất Bảo vừa quét vừa chống đỡ đòn tấn công của hai người.
Ông ta hạ quyết tâm, lấy ra một hạt Bồ Đề!
Một triệu năm mới có được một hạt Bồ Đề này thôi. Nuốt hạt Bồ Đề thì thực lực của ông ta có thể tăng lên Siêu Thoát hậu kỳ trong thời gian ngắn!
Ông ta nghiến răng nuốt hạt Bồ Đề xuống. Vốn dĩ ông ta định giữ hạt Bồ Đề này để dùng trong trận chiến với Doanh vực hoặc Phong vực, nhưng bây giờ mà không dùng thì ông ta sẽ gặp nguy hiểm.
"Lão này cắn thuốc rồi, đừng cận chiến với ông ta nữa. Cầm chân và làm tiêu hao ông ta đi, đừng để cho ông ta có cơ hội!"
"Ầm!"
Sức mạnh Siêu Thoát hậu kỳ bộc phát ra từ người Tiết Minh, cuộn sạch cả Hoàng thành, khiến người ta khiếp sợ.
Nhưng sức mạnh này đã bị hai tầng kết giới của Trần Dương cản lại hết, không thể lọt ra ngoài chút nào.
Trong kết giới đánh nhau tối tăm mặt mày nhưng bên ngoài kết giới sóng yên biển lặng.
Hai tầng phong ấn Đại Đạo Cấm Phong và Thống Khổ Trầm Luân của Trần Dương, trừ phi người có thực lực vượt anh, nếu không sẽ không ai phá vỡ được.
"Không thể nào!"
Tiết Minh dốc hết sức bình sinh, muốn đánh vỡ sự giam cầm nhưng kết giới chỉ hơi lung lay một chút rồi không có động tĩnh gì nữa.
"Vô ích thôi, ngươi không phá được đâu! Hôm nay bọn ta đến đây thì sẽ không cho ngươi chạy thoát đâu".
"Thần Trận Siêu Huyền, tăng biên độ một trăm lần!"
"Xèo xèo xèo!"
Chẳng mấy chốc, tầng sáng thứ mười bảy cũng bị mài mòn dưới đủ mọi đòn công kích, rồi đến tầng thứ mười sáu, mười lăm, mười bốn... càng về sau, năng lực bảo vệ của quầng sáng càng mạnh.
Phân thân tương lai và phân thân quá khứ của ông ta cũng đánh bất phân thắng bại với Dương Phật và Bắc Dương.
Bọn chúng đều cầm bảo vật Siêu Thoát trong tay.
Lố quá rồi đấy!
Cuối cùng những người khác cũng sắp bị giết hết rồi.
Những lão tổ kia cũng khiếp sợ, thậm chí còn bị bảy người đuổi theo giết.
"Đúng rồi, lão tổ, vẫn còn lão tổ!"
Nhưng điều khiến Tiết Minh tuyệt vọng đó là lão tổ đời đầu tiên cũng đang đánh nhau với người khác.
"Ngươi chính là thủ lĩnh của quân Ma Vương à? Ta đã ngửi thấy khí tức của mảnh vụn, trên người ngươi cũng có mảnh vụn!"
Lão tổ Tiết tộc cười lớn: "Hay lắm, thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa lại chui vào".
Trần Dương sửng sốt rồi chợt nheo mắt lại: "Nói vậy là trên người ông cũng có mảnh vụn rồi?"
Anh vui như mở cờ trong bụng. Quả nhiên anh không đoán nhầm, ba tộc viễn cổ thật sự có mảnh vụn cánh cửa Chúng Diệu.
Lão tổ Tiết tộc không nói gì, ra tay trước.
"Thuật Đại Nhân Quả!"
Đối phương chỉ nhẹ một ngón tay mà Trần Dương đã cảm thấy vô số đường nhân quả quấn quanh mình.
"Phá!"
Trần Dương dễ dàng hóa giải thần thông của đối phương, nhà Phật luôn dùng nhân quả để trói buộc người ta.
"Hay là chúng ta bàn chuyện làm ăn đi, thế nào? Ông đưa mảnh vụn trên người ông cho ta, ta sẽ không giết ông!!"
"Mạnh mồm đấy!"
Lão tổ Tiết tộc quát lớn: "Nhân Quả Giới!"
"Biến đi!"
Trần Dương đấm ra một quyền, đánh bay luôn nhân quả giới.
"Kim thân mười trượng!"
"Nhân Quả Thần Quyền".
"Chấn Đãng Thần Quyền!"
Hai quyền giao nhau, tất cả những người đang đánh nhau đều bị quét sang một bên.
Ngay đến Tiết Minh đã đột phá Siêu Thoát hậu kỳ cũng không ngoại lệ.
Trần Dương nhìn kết giới không gian rung lắc thì nhíu mày: "Không gian Siêu Huyền!"
Những thứ Nguyên Dương biết thì đương nhiên anh cũng biết, thậm chí còn có điểm đột phá mới nữa.
"Nhân Quả Hóa Giải, muốn giam cầm ta sao, ngươi mơ đi!"
Lão tổ Tiết tộc hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng lại thấy cực kỳ nghiêm trọng, dù là thần thông đạo pháp hay là tu vi, đối phương cũng không hề thua kém mình.
Trong lòng lão còn một nghi vấn lớn: "Rốt cuộc ngươi là ai?"