Mục lục
Vợ ngốc vô cùng ngọt ngào - Quân hôn ngọt ngào của nàng ngốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng anh phát hiện anh vẫn không kiềm chế được mình mà muốn tiếp cận cô.



Lúc Nhiên Mộc Miên chạy về lại phòng karaoke thì bọn Diêu Thiên Oánh đã không còn ở đó nữa, chỉ còn có ba người Cố Thiên Ngân, Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái.



Bọn họ nhìn thấy Nhiên Mộc Miên quay trở lại thì lập tức chạy tới, hỏi thăm quan hệ của cô và Minh Tư Thành.



Nhiên Mộc Miên thẳng thắn nói: “Anh ta là em trai của cấp trên của anh trai tớ, đợt nghỉ hè từng được anh trai của anh ta nhờ vả chăm sóc cho tớ”



“Chỉ vậy thôi sao?” Cố Thiên Ngân nhìn sang Nhiên Mộc Miên với vẻ không thể tin nổi.




Đến cả Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái cũng cảm thấy bất ngờ trước lời nói của Nhiên Mộc Miên.



“Các cậu không tin sao?” Nhiên Mộc Miên hỏi ngược lại.



Ba người bạn cùng phòng đồng loạt gật đầu.



Nhiên Mộc Miên thắc mắc hỏi: “Vậy các cậu cho rằng tớ và anh ta có quan hệ gì?”



“Quan hệ yêu đương nam nữ đang cãi nhau và đòi chia tay” Ba người họ gần như nói ra cùng lúc.



Nhiên Mộc Miên lập tức thay đổi sắc mặt, cô bé nói: “Tớ không thèm tìm người như anh ta làm bạn trai đầu, bạn trai của tớ nhất định phải lợi hại giống như sự phụ tớ kìa”



"Sư phụ cậu?” Cố Thiên Ngân liền thấy tò mò, hỏi: “Là ai vậy?”



“Là người tớ quên trong game ấy” Nhiên Mộc Miên giới thiệu thao thao bất tuyệt.



Sau khi nghe Nhiên Mộc Miên giới thiệu thì Lộ Minh Ai là người đầu tiên ngưỡng mộ nói: “Mộc Miên, thì ra cậu chính là Nữ Thần Vũ Trị sao? Thì ra cậu chính là học trò duy nhất của Đạo Kiếm Vô Tình trong Đệ Nhất Quốc Phục à”.



“Cậu cũng chơi game đó à?” Nhiên Mộc Miên ngạc nhiên.







Lộ Minh Ái gật đầu lia lịa rồi nói: “Tớ đã là fan của game đó ba năm rồi”



“Vậy à! Sự phụ tớ rất lợi hại đúng không?” Nhiên Mộc Miên không kiềm được sự đắc ý.



Nhưng sau đó Lộ Minh Ái lại đột nhiên tạt nước lạnh: “Nhưng gần đây nhóm game của bọn tớ phát hiện thấy Đạo Kiếm Vô Tình đã bỏ theo dõi cậu, hơn nữa còn gỡ bỏ quan hệ sự phụ trò với cậu.”



Quan hệ sự phụ trò trong game đặt chế độ công khai, vì vậy sau khi gỡ bỏ chế độ sư phụ trò thì mọi người đều có thể nhìn thấy.



Nhắc đến chuyện này thì Nhiên Mộc Miên cũng cảm thấy rất khó hiểu.



“Có thể là do sự phụ tớ cần phải bế quan tu luyện” Nhiên Mộc Miên nói cho qua chuyện.



Triệu Thanh Tâm thì chỉ quan tâm đến chuyện trong hiện thực: “Vậy cậu đã từng gặp mặt sư phụ cậu chưa?”



Nhiên Mộc Miên lắc đầu.




Cố Thiên Ngân không nhịn được nên chen miệng vào: “Tớ biết rồi, nhất định là sư phụ cậu đã có bạn gái rồi, sau đó vì tính chiếm hữu của bạn gái sư phụ cậu quá lớn, không thích sư phụ cậu tiếp xúc với những người khác giới khác nên sư phụ cậu đã gỡ bỏ quan hệ sự phụ trò với cậu”



“Ầy, sao tớ lại không nghĩ đến điểm này nhỉ. Cũng đúng! Nếu như bạn trai tớ cũng chơi game này thì tớ cũng sẽ không cho anh ấy ngày ngày quấn quýt với một cô học trò nữ đâu” Nhiên Mộc Miên gật đầu vì đột nhiên hiểu ra nhưng thật ra trong lòng cô bé vẫn cảm thấy có chút hụt hẫng.



Sư phụ của cô tìm được vợ cũng không mời cô ăn kẹo mừng.



“Mộc Miên, chúng ta hát tiếp đi!” Triệu Thanh Tâm nhận thấy hình như Nhiên Mộc Miên hơi để tâm đến chuyện này nên liền đổi chủ đề.



“Được!” Nhiên Mộc Miên vui vẻ gật đầu.



Lập tức, bốn cô gái đã hát vang trong phòng bao như muốn bể cả trời.



Bên ký túc xá, mười giờ rưỡi là cô quản lý ký túc xá đã khóa cổr3, vì vậy Nhiên Mộc Miên và ba bạn cùng phòng đã về lại phòng ngủ lúc mười giờ.







Vì có Minh Tư Thành ra mặt nên Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái cũng không sợ các chị khóa trên gây rắc rối nữa, vì vậy mà quan hệ của họ với Nhiên Mộc Miên cũng trở nên thân thiết hơn.



Sau khi tắt đèn trong phòng ngủ Cổ Thiên Ngân ngủ ở giường bên nằm úp trên gối, nhỏ tiếng hỏi: “Mộc Miên, con búp bê của Lạc Vũ mà cậu ôm mua ở đâu thế?”



Nếu như cô ta nhớ không nhầm thì cô ta từng nhìn thấy nó trên facebook của Lạc Vũ, con búp bê trong bức ảnh chụp lúc thức dậy mà Lạc Vũ từng đăng giống hệt như con búp bê mà Nhiên Mộc Miên đang ôm trong lòng.



Nhiên Mộc Miên bất giác nhìn con búp bê trong lòng mình, do dự một lúc rồi giật mình đáp lại: “Một người bạn của tớ cũng là fan của Lạc Vũ, cậu ấy làm rất nhiều búp bê như thế này để tặng cho bọn tớ. Tớ nghe cậu ấy nói cậu ấy còn tặng cho Lạc Vũ nữa, cũng không biết Lạc Vũ có nhận hay không?



“Tớ cũng muốn có một con” Cổ Thiên Ngân nói với vẻ tội nghiệp.



Nhiên Mộc Miên mím môi rồi bất giác mỉm cười và nói: “Hay là hôm nào tớ bảo người bạn đó của tớ làm một con y hệt thế này tặng cho cậu nhé?”



“Thật không?”



“Ừm”



“Vậy thì tuyệt quá!” Cố Thiên Ngân vui mừng khôn xiết, lật người qua, ôm lấy tấm chăn mỏng và nói tiếp: “Mộc Miên, cảm ơn cậu”



“Không cần cảm ơn, chúng ta là bạn mà”



“Mộc Miên.”








Ông ấy chỉ có một đứa cháu cố gái quý giá này thôi nên xem trọng cô bé còn hơn cả hai đứa cháu cố trai kia, mỗi lần có đồ ăn ngon hay đồ chơi hay là ông ấy đều để phần cho cô nhóc này.



Sau khi Nhiên Mộc Miên quay về thì chơi cờ với ông cố, sau đó cố tình thưa ông cố rồi lại cố tình nhỏng nhẽo đòi đi lại nước cờ khác: “Lần nào ông cố cũng lợi hại như thế, không được, không được, cháu thiệt thòi quá rồi! Ông cố phải chấp Mộc Miên năm nước!”



- -------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK